- Lam Tuyết Vy, từ lúc gặp em, anh đã thích em rồi, em làm bạn gái anh được không? Tôi sững người, đỏ mặt không biết nói gì.
Bất giác, tôi thấy lành lạnh sau gáy.
Ai đó mặt đen lại như mới ăn vài cân thuốc nổ, có thể nổ bất cứ lúc nào.
Hàn khí bao phủ xung quanh.
- Sếp! em sẽ suy nghĩ.
Tôi lúng túng lên tiếng.
Trương Quang cười dịu dàng, xoa đầu tôi.
- Được, anh chờ em.
Nói rồi, anh xoay người đi.
Tôi cũng quay lại căn hộ với tâm thế thoải mái trước thảm họa.
Trước cửa thang máy, người đàn ông đứng dựa vào vách tường khẽ lên tiếng.
- Xem ra ly thân rồi vẫn còn ve vãn đàn ông, cô tính ly hôn cùng tôi xong rồi chạy theo hắn ta à? Tôi giật mình nhìn lại, Thẩm Quân Nghị với anh mắt giết người nhìn tôi.
Tôi xoay người ấn thang máy đi lên, mặc xác anh.
Thang máy sắp đóng, Thẩm Quân Nghị chặn cửa bước vào.
- Anh, anh vào đây làm gì? Anh vẫn im lặng, đến lúc thang máy dừng ở tầng căn hộ tôi, Thẩm Quân Nghị một tay bế tôi lên, tay kia cầm chìa khóa vào nhà.
Tôi vùng vẫy trên không trung, la lớn.
- Thẩm Quân Nghị, đồ thần kinh, buông tôi ra.
Anh quăng tôi lên giường ngủ, cởi cavat ra.
- Tôi đói, tôi muốn ăn cô.
Gì chứ, cú đá hạ bộ của tôi không có tác dụng sao? Nam8 xuất hiện rồi đây:)) Hai ngày cuối tuần có khi mình viết có chút sơ sài, hoặc ko ra chap luôn nha, mn thông cảm, so sorry ;-; Bão chap sắp tới rồi đây:333.