“Ba mẹ Tiểu Hứa chẳng phải làm chủ thầu xây dựng à? Dù có quê mùa đi nữa, kiếm tiền chắc cũng không ít đâu nhỉ? Mà 80 nghìn còn không đưa ra nổi? Ki bo đến mức này đó hả?”
Họ hết câu này đến câu khác còn tôi thì chỉ biết đứng đó, nghẹn họng không nói nên lời.
Người tụ tập hóng chuyện trên tầng ngày càng đông. Nếu là tôi của trước kia thì sớm đã nổi giận mà bỏ đi rồi.
Nhưng tôi và Hướng Chí Viễn yêu nhau đã bảy năm và anh ta có học vấn, có công việc, đều ở mức xuất sắc.
Chúng tôi quen nhau từ thời đại học 985, sau này tôi đi làm còn anh ta tiếp tục học lên tiến sĩ. Hiện tại đã là người nổi bật trong lĩnh vực chuyên môn.
Anh ta sống tử tế, lại đối xử với tôi rất tốt.
Tôi cũng mong có một cuộc hôn nhân ổn định thì tại sao tôi phải từ bỏ?
Nghĩ đến đây, tôi nặn ra một nụ cười, nhét phong bao lì xì đã chuẩn bị sẵn vào tay cô em chồng rồi ra hiệu cho Hướng Chí Viễn.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Anh ta lập tức chia hộp cherry thành quà biếu cho họ hàng rồi tung ra cả nắm sôcôla hình thỏi vàng cho bọn trẻ con.
Lũ trẻ ùa lên tranh giành, đám đông bị xáo trộn ngay.
Anh ta nhân cơ hội ấy che chắn cho tôi, kéo tôi chen vào trong nhà.
Ai ngờ, ngay lúc bước tới cửa chính, tôi thật sự sững người tại chỗ.
3
Bên ngoài cửa lớn nhà họ Hướng, lại có thêm một lớp cửa chống trộm, trên đó còn treo ổ khóa to đùng.
Đúng lúc đó, mẹ Hướng từ tốn bước lên cầu thang.
Bà ta lắc lắc chùm chìa khóa trong tay, mỉm cười đắc ý với tôi:
“Tết nhất trộm cắp nhiều nên tôi đặc biệt lắp thêm cửa chống trộm, dì chỉ sợ mấy thứ mèo chó không rõ lai lịch cứ chui vào nhà, Tiểu Hứa, con hiểu mà phải không?”
Lúc này thì mặt tôi thật sự đỏ bừng vì tức.
Mặc dù Hướng Chí Viễn từng nhắc trước là ba mẹ anh không có học thức, thỉnh thoảng nói năng khó nghe, dặn tôi ráng nhẫn nhịn một chút.
Lúc họ chặn tôi ngoài cửa, tôi còn tưởng là nói đùa.
Nhưng khi nhìn thấy ổ khóa kia, tôi còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra sao?
Tôi vẫn cố níu chút hy vọng cuối cùng, hỏi:
“Dì ơi, cái gọi là phí ăn Tết này… Thật sự bắt buộc phải nộp ạ?”
“Dĩ nhiên rồi!”
Cô em chồng hung hăng đẩy tôi một cái:
“Nếu chị không đưa, thì đừng hòng cưới được anh tôi!”
Tôi hít sâu một hơi, mới dằn được cơn giận đang bốc lên tận ngực.
Tôi đã chuẩn bị bao lì xì, tặng cả lễ vật, thể diện cũng giữ đủ rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giữa mùa đông giá rét, tôi đứng ngoài gần cả tiếng đồng hồ, người sắp cứng đơ vì lạnh, vậy mà họ vẫn cố tình khiến tôi khó xử.
Mới chỉ là đính hôn thôi mà đã như thế này, sau khi kết hôn thì còn ra sao nữa?
Tôi không thèm để ý đến cô em chồng hờ mà quay sang nhìn bạn trai:
“Đã vậy thì tôi đi trước đây! Nếu ba mẹ anh không chào đón tôi thì chuyện cưới xin tạm gác lại, đợi sau Tết rồi tính.”
Tôi vừa xoay người định rời đi thì bạn trai vội vàng kéo tôi lại.
Thấy vẻ áy náy trên khuôn mặt anh ta, tôi khẽ nhếch môi cười.
Bảy năm yêu nhau, tôi đâu phải kẻ ngốc. Anh ta có thật lòng với tôi hay không, tôi biết rất rõ.
Quả nhiên là người do chính tôi chọn, trong lòng vẫn còn hướng về tôi.
Tôi vừa định mở miệng thì nghe thấy anh ta thở dài:
“Thanh Thanh, hay là em đưa tiền cho ba mẹ anh đi.”
Tôi sững người tại chỗ, còn anh ta thì không dám nhìn tôi.
Ánh mắt anh ta lảng tránh, bắt đầu “nói lý lẽ” với tôi:
“Anh biết đó là tiền thưởng cuối năm em vất vả lắm mới kiếm được, 80 nghìn tệ đúng là hơi nhiều thật nhưng Tết mà, ai cũng muốn vui vẻ. Em cần gì vì chuyện tiền nong mà phá hỏng không khí ngày lễ chứ?”
“Tiền thì có thể kiếm lại mà, với lại đây cũng là lần đầu tiên em bước vào nhà anh với tư cách con dâu tương lai. Ba mẹ anh làm vậy chẳng qua chỉ muốn em thể hiện một chút thái độ của người sắp làm dâu thôi, em đưa tiền ra là mọi người đều vui, có phải thật sự làm khó em đâu.”
Nói rồi, anh ta ghé sát tai tôi, hạ giọng:
“Yên tâm đi, anh đã nghĩ sẵn rồi, số tiền đó anh sẽ bù lại một nửa, hai đứa mình chia đôi, thế được chưa?”
“Cười một cái đi, đừng bày bộ mặt u ám nữa, ba mẹ anh không thích đâu.”
Nghe xong, trong lòng tôi như dâng lên từng đợt chua chát.
Hóa ra anh ta sớm đã biết ba mẹ sẽ làm khó tôi, sẽ ra oai phủ đầu với tôi. Vậy mà anh ta còn cố tình giấu tôi?
Giờ là năm 2025 rồi, chẳng lẽ kết hôn là phải phục tùng cả một gia đình sao?
Lấy anh ta chẳng khác nào gả cho cả nhà anh ta, đồng nghĩa với việc tôi phải nhẫn nhịn, phải vô điều kiện nghe lời ba mẹ chồng?
Mẹ tôi sinh tôi ra chẳng lẽ để tôi làm bảo mẫu cho người khác?
Còn cái kiểu “chia đôi”, nói nghe như thể tôi được lợi vậy.
Tôi còn chưa bước chân vào cửa mà anh ta đã ngấp nghé tiền thưởng của tôi?
Nếu thật sự kết hôn, chẳng phải cả ví tiền tôi cũng bị xem là atm di động luôn à?
Nực cười thật.
Mới đính hôn thôi mà đã nghĩ mình nắm chắc phần thắng, liền lộ rõ bản chất tham lam.