Người Tình Đế Vương
Lâm Dao nói má»t thôi má»t há»i không thấy Vân Phó Äáp lại, thấy hắn giá»ng như có tâm sá»±, biá»u cảm thì mất há»n mất vÃa, nà ng nhá»n không ÄÆ°á»£c bèn dừng lại, há»i thẳng.
Vân Phó do dá»± má»t chút rá»i nói: âPhu nhân, vừa nãy nà ng! âLâm Dao mÃm môi báºt cưá»i, nói: âTa biết là ngươi sẽ há»i mà , chuyá»n xưng hô Äúng không.
â Lâm Dao nói má»t cách cảm thông, âBá»i vì thiếp thân nghÄ©, Lục gia vẫn luôn sá»ng á» kế bên nhà , nhưng lại chưa từng chÃnh miá»ng thừa nháºn, ta nghÄ© rằng có lẽ hắn không muá»n ngưá»i khác biết vá» quá khứ Äáng xấu há» cá»§a hắn, nên nếu gá»i thẳng luôn thì không hay lắm, thiếp thân bèn há»i nên xưng hô thế nà o, như váºy thì Äá» Lục gia tá»± mình quyết Äá»nh! Hay là NgÅ© gia thấy thiếp thân xá» sá»± chưa thá»a Äáng?ââThá»a Äáng, quá thá»a Äáng luôn!â Hóa ra là như thế, Vân Phó vui vẻ nói, hắn nghÄ© rằng cuá»i cùng cÅ©ng thoát ÄÆ°á»£c lần nà y, không nhá»n ÄÆ°á»£c mà thá» phà o nhẹ nhõm.
Hai ngưá»i vừa nói chuyá»n vừa Äi và o trong Äình, Lâm Dao nói: âNhưng mà thiếp thân nhìn thế nà o cÅ©ng không thấy vá» Lục gia nà y có tà nà o giá»ng vá»i lá»i Äá»n là tá» hại không ai chá»u ná»i cả, ngược lại còn rất uy nghiêm tá»± chá»§, lẽ nà o là có hiá»u lầm gì Äó Äúng không?âVân Phó nhá» tá»i viá»c mình bá» Äá» oan, uất ức tá»i mức muá»n báºt khóc, nghÄ© thầm Lâm Dao Äúng là má»t ngưá»i tri ká», nói: âÄúng là bá» oan uá»ng Äó.
â Kế tiếp thì hắn ká» lại chuyá»n Äã xảy ra Äêm hôm Äó.
Lâm Dao nghe xong không khá»i thá»n thức, nói: âTháºt không ngá» chuyá»n là như váºy, tuy rằng cô gái kia có tâm tư lợi dụng hắn, nhưng Lục gia lại là má»t ngưá»i thiá»n lương ÄÆ¡n thuần hiếm thấy.
ââCòn phải nói ư, ta vá»n là ! â Vân Phó bá»ng nhá» ra, Lâm Dao Äang nói Äến hoà ng Äế, hắn Äá»t nhiên lại thấy cá»±c kỳ uất ức, còn có sá»± thôi thúc muá»n nói thân pháºn tháºt cá»§a mình cho Lâm Dao biết.
Nhưng lúc nà y hai ngưá»i vừa ká»p Äi tá»i phÃa ngoà i cá»§a cái Äình, Vân Phó thấy hoà ng Äế liá»n không dám nói nữa.
Máºu Xuân Äi theo phÃa sau, mang dÄ©a thá»t dê Lâm Dao má»i thái lúc nãy lên, nà ng nghÄ© nam tá» thì sức Än sẽ lá»n hÆ¡n, hÆ¡n nữa Lâm Dao Äã từng ÄÆ°á»£c trải nghiá»m sức Än cá»§a pv, lần trưá»c á» chá» Vương tiên sinh, má»t mình hắn thôi mà Än hết hai kà thá»t dê.
Nên lần nà y nà ng Äã chuẩn bá» hẳn nÄm kÃ, nghÄ© chừng Äó là Äá»§ rá»i.
Thá»t dê má»m mại ÄÆ°á»£c xếp Äá»u Äặn trên ÄÄ©a nên nhìn không ra nó má»ng hay không, nhưng Äợi khi ná»i lẩu sôi, má»t miếng thá»t má»ng, vừa thả và o là chÃn ngay, nên có thá» thấy ÄÆ°á»£c Äá» má»ng cá»§a nó.
Hoà ng Äế hiếm khi khen ai, nhưng vẫn phải nói: âKhả nÄng dùng dao cá»§a phu nhân Äúng là không tầm thưá»ng.
âLâm Dao rất vui vẻ, nói: âVẫn còn hÆ¡i dà y, chưa tá»i mức má»ng như cánh ve ÄÆ°á»£c.
ââKiá»u Äó Äá»u là do luyá»n táºp từ nhá», phải tôi luyá»n suá»t mưá»i mấy nÄm trá»i má»i có ÄÆ°á»£c kÄ© thuáºt nà y, phu nhân có thá» thái ÄÆ°á»£c như váºy Äã là rất hiếm có.
â Hoà ng Äế nói.
Lâm Dao và hoà ng Äế vì tránh Äiá»u tiếng, nên vẫn cách nhau rất xa, Ãt nhất cÅ©ng phải má»t hai mét, á» giữa còn có Máºu Xuân Äang Äứng, nhưng hai ngưá»i vẫn kẻ há»i ngưá»i Äáp, cá»±c kì hòa hợp.
Vân Phó Äứng bên không chen miá»ng và o ÄÆ°á»£c, hắn có chút nôn nóng, không biết vì sao, hắn cứ cảm thấy hôm nay hoà ng thượng hÆ¡i khác lạ, giá»ng nói cá»±c kì nhẹ nhà ng.
Nhưng hắn nhanh chóng bá» thức Än hấp dẫn mất, thá» dê cho và o ná»i, mùi hương tá»a ra vô cá»§ng hấp dẫn.
Ban Äầu là dùng ÄÅ©a nhúng thá»t, sau Äó Lâm Dao phát hiá»n cung ứng không Äá»§, bèn sai Máºu Xuân lấy muôi lá»n và o, cứ cho thẳng từng ÄÄ©a và o ná»i, rá»i lại dùng muôi vá»t thá»t ra.
Vân Phó thÃch Än tương vừng, hoà ng Äế thì thÃch Än dầu Äiá»p, rõ rà ng là Än cay giá»i hÆ¡n Vân Phó, Lâm Dao thì lại không thÃch chấm tương, nưá»c lẩu nà ng nấu vá»n Äã có hương vá» rá»i, thá»t dê ÄÆ°á»£c ưá»p sẵn, nên dù Än thá»t dê không thôi cÅ©ng rất tươi.
Hoà ng Äế cà ng Än cà ng thấy ngon, cÅ©ng có khẩu vá» hÆ¡n, nhưng cứ Än dầu Äiá»p thôi thì hÆ¡i ngán, Máºu Xuân Äẩy má»t ÄÄ©a tá»i ngâm qua, nói: âTam gia, Äây là tá»i ngâm chÃnh tay phu nhân cá»§a chúng ta là m, nà ng sai nô tỳ mang tá»i cho ngà i nếm thá».
âHoà ng Äế Än má»t miếng tá»i, thanh mát ngá»t ngà o, vá» chát trong miá»ng liá»n biến mất ngay láºp tức, nhiá»u lúc hương vá» cá»§a Äá» Än tháºt ra không khác nhau lắm, quan trá»ng nhất là phải phá»i hợp như thế nà o.
Hoà ng Äế cảm thấy, Äây Äúng là vẽ rá»ng Äiá»m mắt.
Sau khi Än hết ná»i lẩu, Lâm Dao kêu Máºu Xuân cắt dưa hấp mang lên, trá»i Äã tá»i hẳn, ánh trÄng treo trên ngá»n cây, trên trá»i lấm chấp Äầy những ngôi sao lấp lánh như Äá quý, lúc sáng lúc tắt, cá»±c kì xinh Äẹp lá»ng lẫy.
Má»i ngưá»i cÆ¡m no rượu say, gió Äêm nhẹ thá»i, tên nhiá»u chuyá»n như Vân Phó vì có hoà ng Äế á» Äây nên cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i, xung quanh yên tÄ©nh, dưá»ng như á» xa xa còn nghe ÄÆ°á»£c tiếng ếch kêu trong ruá»ng nưá»c, nhưng hắn lại cảm thấy trong lòng mình rất yên bình, rất thá»a mãn.
Hoà ng Äế và Vân Phó cùng nhau trá» vá» biá»t viá»n, khi Äến chá» á» cá»§a mình, Vân Phó sai ngưá»i mang hà nh lý Äi, giá»ng như Äã quyết tâm rá»i, nói vá»i hoà ng Äế: âTrưá»c Äây bá» hạ nói, ta á» Äây sẽ khiến ngưá»i ta Äiá»u tiếng vá» Lâm phu nhân, nhưng bá» hạ cÅ©ng tiếp xúc vá»i Lâm phu nhân mà ? Cùng lắm sau nà y ta Ãt Äi qua Äó lÃ ÄÆ°á»£c rá»i!â Váºy mà lại lá» vẻ kiên trì hiếm thấy, tÃnh tình hắn luôn tá»t, Ãt khi nà o lại tá» ra cứng Äầu như váºy, dáng vẻ như thá» hoà ng Äế không Äá»ng ý thì cÅ©ng phải chá»u.
Hoà ng Äế rÅ© mắt, khiến ngưá»i ta không thấy rõ ánh mắt cá»§a hắn, thản nhiên nói, âTùy ý ngươi.
â Khi hắn xoay ngưá»i ra ngoà i Äi vá» chá» á» cá»§a mình, thì Lý Hiá»n Äã chuẩn bá» xong nưá»c ấm Äá» hoà ng Äế tắm rá»a.
Ngâm mình trong là n nưá»c ấm áp, hoà ng Äế bá»ng nói vá»i Lý Hiá»n: âPhu nhân cá»§a Ninh Quá»c Công vẫn luôn muá»n trẫm tìm chút chuyá»n cho Tiá»u Lục là m mà Äúng không?â.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com