Tôi vừa định lên tiếng sửa lại, thì trước mắt đột nhiên xuất hiện một loạt dòng bình luận trên không trung.
[Tội nghiệp nữ chính ghê, cô ấy còn chưa biết nam chính cố ý đọc sai tên mình là để kết hôn với nữ phụ.]
[Tên của nam chính viết là tên của nữ phụ Giang Tuyết, đáng tiếc nữ chính bị c.h.ế.t đuối rồi bị khờ luôn, bây giờ không nhận biết được chữ.]
Tôi mơ hồ cúi đầu nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn.
Trên đó rõ ràng ghi là tên Giang Tuyết.
1
[Vậy cô ấy chính là nữ chính c.h.ế.t rất thảm vì cái tên hai lần đó sao?]
[Đúng thế, lần bị sửa tên này, chính là khởi đầu cho bi kịch của mình. Lần trước cô ấy bị nam chính dọa sợ đến không dám lên tiếng, bỏ lỡ cơ hội duy nhất để cứu lấy bản thân.]
[Đừng spoil mà, spoil rồi thì còn gì để xem nữa.]
[Ủa, sao nữ chính không trả lời? Nhân viên đăng ký đang hỏi kìa.]
[Đợi chút nam chính sẽ thì thầm bên tai cô ấy, luyện tập trước câu trả lời.]
Nhìn những dòng chữ lấp lánh đó, bộ não vừa tỉnh táo của tôi lại rối loạn cả lên.
Lúc này Cố Văn Lâm ghé sát tai tôi, giọng mang theo cảnh cáo.
“Trả lời nhân viên đăng ký, nhận là Giang Tuyết đi, nhanh, không thì không cho em ăn kẹo đâu.”
[Aaaa! Nam chính thật xấu xa, bắt nạt một người ngốc như thế! Có còn công lý không!]
[Kẻ xấu mà cũng làm nam chính được sao? Nữ chính đừng có sửa lại tên, nếu không thực sự sẽ lấy nam chính đấy, sau này cô sẽ c.h.ế.t rất thảm. Huhuhu, tội nghiệp nữ chính của tôi.]
“Cô bé, cô bé, cô là Giang Tuyết đúng không?”
Gì thế này?
Vậy tôi là nữ chính? Một đứa ngốc?
Nữ phụ: Giang Tuyết?
Nam chính: Cố Văn Lâm?
Nam chính không muốn cưới tôi, nên bắt tôi giả làm nữ phụ?
Bình luận nói nếu tôi không làm theo lời nam chính, sau này sẽ c.h.ế.t rất thảm?
Nhìn vào đôi mắt tối tăm lạnh lẽo của người đàn ông bên cạnh, tôi bất giác rùng mình.
Theo bản năng không muốn có dính dáng gì đến anh ta.
“Tôi là Giang Tuyết, đúng, tôi là Giang Tuyết.”
Nghe tôi nói vậy, trên mặt Cố Văn Lâm hiện lên một nụ cười.
“Đúng rồi, cô ấy là Giang Tuyết.”
[Ủa? Chuyện gì vậy?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Theo cốt truyện, chẳng phải nữ chính nên la ó ầm ĩ nói mình là Hậu Mạn sao?]
[Chẳng lẽ biên kịch viết lại kịch bản rồi? Hay là nữ chính hết ngốc rồi? Hay là… nữ chính trùng sinh rồi?]
2
Sau khi nhân viên đăng ký xác nhận thân phận, đóng dấu lên tờ giấy chứng nhận kết hôn ghi tên Giang Tuyết.
Con dấu vừa hạ xuống, Cố Văn Lâm rõ ràng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Anh ta vui vẻ cất giấy chứng nhận kết hôn, móc từ trong túi ra một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố sắp chảy nước, nhét vào tay tôi.
Rồi anh ta đưa tay lên xoa đầu, giọng mang theo khen ngợi: “Ngoan lắm!”
Cố Văn Lâm trông rất đẹp trai, ngũ quan rõ ràng sắc nét, là một anh chàng phong độ hiếm gặp.
Nếu không phải do bình luận nói làm trái ý anh ta tôi sẽ chết, tôi chắc chắn sẽ nóng lòng muốn cưới anh ta ngay.
Bước ra khỏi cơ quan đăng ký kết hôn, một đám người xúm lại vây quanh.
Một cặp trung niên đứng hàng đầu.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Người đàn ông trung niên mở miệng hỏi: “Sao rồi? Lấy được giấy chưa?”
Dưới ánh mắt đầy mong chờ của bọn họ, Cố Văn Lâm giơ giơ tờ giấy chứng nhận kết hôn trong tay: “Lấy rồi, giờ thì các người hài lòng chưa?”
Người đàn ông và phụ nữ trung niên đối diện nghe vậy lập tức vui mừng hẳn lên: “Tốt, tốt, tốt, lấy rồi là được, lấy rồi là được.”
[Cặp trung niên này chắc là cha mẹ của nam chính, mấy người phía sau cũng là họ hàng do cha mẹ nam chính gọi tới để ngăn cản anh ta bỏ trốn phải không?]
[Đúng thế, họ vẫn chưa biết con trai mình đã đăng ký kết hôn với người phụ nữ khác ngay trước mắt họ rồi. Hahahaha…]
[Có cha mẹ như vậy, ép con trai cưới người ngốc, đúng là bất hạnh của nam chính.]
[Hừ! Ăn nói kiểu gì vậy? Nếu không phải nữ chính liều mình nhảy xuống nước cứu, cha mẹ nam chính đã c.h.ế.t đuối từ lâu rồi. Mà nữ chính vì kiệt sức, ngạt nước quá lâu khiến não thiếu oxy mới trở nên ngốc nghếch.]
[Nói như vậy, cha mẹ nam chính là người biết báo ơn đấy chứ.]
[Mới lạ á! Nếu thật lòng biết ơn, sao lại đem hạnh phúc của con mình ra đánh đổi? Chẳng qua là nhắm vào phần thừa kế mà mẹ nuôi để lại cho nữ chính thôi.]
[Muốn chiếm của người ta lại sợ dân làng chỉ trích, nên mới ép con trai cưới người ngốc, hại cả đời nữ chính.]
[Ôi, thế giới này thật hiểm ác…]
3
Dưới dòng bình luận lướt qua như gió, bộ não hỗn độn của tôi cuối cùng cũng tỉnh táo hẳn.
Hóa ra, tôi đã trùng sinh.
Sau khi c.h.ế.t đói trong chuồng heo đêm đông năm ấy, tôi sống lại rồi.
Ký ức bi thảm của kiếp trước như thủy triều tràn về trong đầu tôi.
Tôi là một đứa trẻ mồ côi.
Vì cứu cha mẹ Cố nên đã rơi xuống nước mà bị di chứng, trở thành đứa ngốc.