Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 574: Mị hoặc



Khuyết Nam Không nhanh chóng bước tới chỗ mà hai bọn họ ẩn náu, tỉ mỉ xem xét tất cả dấu vết mặt đất, nhưng phát hiện bất kỳ manh mối nào.

Hắn , ngay lúc , Sở Lạc đang lưng, chăm chú theo dõi .

"Chạy ?" Khuyết Nam Không lui về vị trí ban đầu.

Sở Lạc lúc mới cẩn thận quan sát nơi .

Ở đó gì đặc biệt, chỉ một bầy kiến đang vây quanh mà thôi.

"Hừ..." Một tiếng khẽ của Khuyết Nam Không vang lên: "Ngươi cho rằng thể trốn thoát ? Nơi là địa bàn của , chỉ cần còn trong mảnh tử địa , đừng mơ thể rời !"

Nghe , hiển nhiên vẫn phát hiện vị trí của Sở Lạc và Đỗ Quy Mỹ, nhưng lúc , Sở Lạc cúi đầu xuống, chân nàng cũng vài con kiến giống hệt như phía bên .

Sở Lạc lập tức kéo Đỗ Quy Mỹ bên cạnh chạy sâu hơn trong tử địa.

Suốt cả quãng đường, Đỗ Quy Mỹ sợ lộ vị trí, vẫn luôn ngậm chặt miệng dám hé lời, cho đến khi Sở Lạc đưa nàng đến một bãi cỏ.

Trên bãi cỏ mọc đầy những đóa hoa, cánh hoa tỏa ánh sáng hồng nhạt, chiếu sáng cả gian xung quanh.

"Khuyết Nam Không bản kẻ đáng sợ, nhưng năng lực điều khiển sinh vật trong tử địa. Mảnh tử địa hình thành từ lâu, loại trừ khả năng sẽ những sinh vật kỳ dị mà từng gặp qua." Sở Lạc cất lời : "Hơn nữa, huyết mạch Hắc Xà ở nơi âm u sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. An nhất, vẫn nên tránh , đợi đến sáng."

Đỗ Quy Mỹ sắc mặt phức tạp: "Hắn… lật lọng!"

"Ngươi đừng mong đợi loại thủ đoạn đê tiện như sẽ giữ lời." Sở Lạc tản thần thức khắp nơi, kiểm tra từng ngóc ngách của bãi cỏ, xem nơi thể trụ bao lâu.

"Hôm nay đúng là nên ngoài…" Đỗ Quy Mỹ hối hận : "Nếu   đuổi tới đây, chúng ?"

"Hắn chắc chắn sẽ đánh trực diện. Hãy để ý bốn phía, đừng để sinh vật trong tử địa tấn công bất ngờ."

Nghe , Đỗ Quy Mỹ gật đầu. đợi một lúc lâu thấy Khuyết Nam Không xuất hiện, nàng mới bắt đầu chú ý tới những đóa hoa đang phát ánh sáng.

"Đây là hoa gì ? Ta từng thấy qua."

"Những đóa hoa sinh mệnh." Sở Lạc cánh tay Đỗ Quy Mỹ đang vươn chạm tới hoa, liền : "Nếu đến quá gần, chúng sẽ phóng to nuốt sống ngươi."

Lời dứt, Đỗ Quy Mỹ vội rụt tay , ánh mắt đầy sợ hãi về phía Sở Lạc.

"Vậy… chẳng chúng ở đây sẽ nuốt bất cứ lúc nào ?"

Thấy nàng hoảng hốt như thế, Sở Lạc bật , khẽ lắc đầu: "Không . Ta song sinh hoa , những đóa thuộc  Hoa tộc trong Thần Ma Cảnh, tuy thuộc Quỷ Cảnh chính thức, nhưng vẫn   uy áp."

[ Ta vẫn ích mà.]

Cũng vì điều đó, Sở Lạc mới dám tạm thời ẩn ở nơi .

Khuyết Nam Không thể nắm tất cả thông tin mà mang huyết mạch Hắc Xà . Sở Lạc rõ hiểu bao nhiêu về tu chân giới, nhưng về Thần Ma Cảnh thì chắc chắn chẳng mấy ai rõ. Nàng liền đoán rằng sẽ nghĩ tới việc nàng đem Đỗ Quy Mỹ trốn một nơi nguy hiểm như để kéo dài thời gian.

Đỗ Quy Mỹ đang căng thẳng đến mức lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, thì Sở Lạc bỗng lên tiếng:

"Ngươi tu vi Kim Đan hậu kỳ, bắt ?"

Lời dứt, gương mặt nàng thoáng nét hổ.

Lẽ nào thuật bộ vết nhơ ê chề ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Đừng nghĩ nhiều, chỉ hiểu rõ hơn về thủ đoạn của , để đối đầu thể nắm thêm phần thắng." Sở Lạc tiếp.

Nghe , Đỗ Quy Mỹ đành kể hết chuyện.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Ban đầu, nàng ngoài đón trưởng lão, chút đề phòng, cũng cảnh giác với những con rắn từ bốn phương tám hướng trườn tới...

"Khoan ." Sở Lạc đột ngột cắt lời: "Rắn từ bốn phía bò đến mà ngươi phát hiện?"

" chúng hề phát chút âm thanh nào, cho đến khi chạm chân mới nhận . Khi chúng tiếp cận, cảm giác cứ như những cái bóng !"

"Sau đó đương nhiên là dùng linh lực để đối phó, nhưng hiểu vì , hễ rắn chạm liền thấy… kỳ quái lắm..."

Vừa tới đó, gương mặt Đỗ Quy Mỹ đỏ ửng lên.

"Kỳ quái kiểu gì?" Sở Lạc hỏi tiếp.

"Thì… kiểu như… chống cự nữa. Đến một khắc nào đó, thậm chí còn thấy Khuyết Nam Không… trông cũng khá trai, còn hơn cả sư ngươi ..."

Nghe đến đó, Sở Lạc mới hiểu khi nàng trúng chiêu đến mức nào.

"Hóa năng lực của những con Hắc Xà là mị hoặc..." Sở Lạc lẩm bẩm: "Chỉ là hình như tác dụng với ."

Nàng nhớ trong Hắc Xà Quỷ Cảnh, khi con rắn hóa hình từ bóng của Khuyết Nam Không trườn lên chân , nàng thấy cảm giác gì.

Ngươi là nghiệp hỏa chân , mà mê hoặc ngươi chẳng khác nào quyến rũ một đám lửa.

Ngay lúc đó, Sở Lạc chợt ngẩng đầu lên phía .

Một con ong mật đang từ từ bay qua, nhưng hề dừng ở biển hoa, mà bay thẳng ngoài.

Sở Lạc  dậy: "Phải đổi chỗ ."

Đỗ Quy Mỹ vội vã theo nàng.

Tử địa dù Sở Lạc cũng từng đặt chân đến, một đoạn, bốn phía tối đen, chẳng còn chút ánh sáng nào.

"Sở đạo hữu, ngươi cảm thấy ? Hình như nơi sinh mệnh khí tức." Đỗ Quy Mỹ thì thào.

Sở Lạc lấy minh châu để chiếu sáng, ngẩng đầu lên trời.

Ánh trăng phía thứ gì đó che khuất, phía , ánh trăng bỏ ở một nơi xa.

"Hình như một loại hành lang nào đó ." Sở Lạc .

"Không , Sở đạo hữu," là một luyện đan sư, Đỗ Quy Mỹ mẫn cảm với sinh mệnh khí tức, " cảm giác như… như thể chúng đang ở trong bụng của một thứ gì đó..."

"Vậy ." Sở Lạc dứt lời bước về phía . kịp bao xa, trong ánh trăng phía hiện lên một bóng quen thuộc — chính là Khuyết Nam Không.

"Trốn cũng khéo thật," Khuyết Nam Không bật khẽ, "nhưng vẫn tìm ."

Lời dứt, Sở Lạc cảm thấy ánh sáng từ minh châu tay bỗng tối hẳn, do ngọc hỏng, mà vì những “bức tường” xung quanh lúc vô bóng rắn bò đầy, từ khắp nơi trườn đến.

"A!" Đỗ Quy Mỹ cũng phát hiện, vội vàng vận pháp phi lên.

Cũng chính lúc , chân hai bỗng bùng lên một vòng nghiệp hỏa, những bóng rắn   như cảm nhận nguy hiểm, lẩn quẩn bên ngoài đám lửa, dám đến gần.

Cùng lúc đó, ánh mắt Sở Lạc cũng xuyên qua màn lửa, thẳng về phía Khuyết Nam Không đang ở mặt.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com