Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 572:



Từ manh mối lấy từ Doãn Thư Niên, Sở Lạc suy đoán nếu Khuyết Nam Không về Hắc Xà Quỷ Cảnh, thì khả năng đang ẩn náu trong các tử địa.

Sau khi chuẩn xong, nàng y quán. Bên trong, các tu sĩ Lăng Vân quán và đan sư về sự việc ban ngày, thấy Sở Lạc về, ai nấy đều trầm mặc, nên gì.

Ngược , Sở Lạc tỏ bình thản, mở miệng hỏi: “Hôm nay nghiên cứu tiến triển gì mới ?”

Đỗ Quy Mỹ  gật đầu: “Đan dược loại bỏ tà thai luyện thành, chúng sẽ kiểm tra kỹ càng, ngày mai thể cho các cô nương dùng. Còn trưởng lão mà tông môn cử đến cũng sắp xong việc, chắc ba ngày nữa sẽ tới, việc nghiên cứu huyết mạch Hắc Xà thành vấn đề.”

“Được,” Sở Lạc khẽ gật đầu, “ đa tạ Đan Đỉnh tông tay tương trợ.”

Đỗ Quy Mỹ : “Đây là chuyện liên quan đến cả Đông Vực, trách nhiệm một ngươi. Dù là tông môn nào thì cũng sẽ chọn giống như chúng thôi.”

Sở Lạc cũng mỉm , tới căn phòng giam giữ tám đến từ Hắc Xà Quỷ Cảnh.

Bởi đêm qua kết quả nghiên cứu khiến các đan sư dám tiếp tục việc mặt họ, tám tách giam giữ riêng.

Cửa mở, những kẻ vẫn im lặng liền đồng loạt đầu , thấy bước là Sở Lạc – bắt họ đến đây – thì liền phẫn nộ buông lời chửi rủa om sòm.

Sở Lạc chỉ bình thản họ, ánh mắt như xuyên qua cả đám .

Thứ nàng là Khuyết Nam Không đang ẩn bọn chúng.

Nàng chắc chắn Khuyết Nam Không cũng đang nàng thông qua ánh mắt của những kẻ .

“Khặc khặc khặc… ha ha ha…”

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Dưới tán cây âm u ẩm ướt, trong đầu Khuyết Nam Không hiện lên gương mặt Sở Lạc, nghĩ đến việc nàng chắc hẳn thấy tám cái xác mà chuẩn riêng cho nàng, liền lớn khoái chí, nhưng nụ kéo căng vết thương, khiến đau đớn thôi.

Khuyết Nam Không nghiến răng, nhắm mắt .

Đêm đó, thậm chí còn kịp rõ mặt tay, chỉ nhớ một bạch y.

Muốn g.i.ế.c Sở Lạc, nhất định tránh xa kẻ mặc bạch y .

“Bị thương ?” Trong đầu , giọng nữ áo đỏ chợt vang lên.

Hắn mở mắt, lạnh.

“Thương nặng nhỉ, lo dưỡng thương mà mò nhà khác, g.i.ế.c cả tám .”

“Khặc khặc khặc…” Khuyết Nam Không trợn mắt, điên loạn: “Ta g.i.ế.c chính là những kẻ ngươi bảo vệ, ngươi khó chịu ? Tức giận ? Đây là cái giá cho việc ngươi đối đầu với !”

phía Sở Lạc thấy lời ,  tám kẻ quỷ cảnh ngừng lặp lặp những lời mắng chửi thô tục.

Lời , chẳng qua chỉ để nhẹ lòng . Nào ngờ, khuôn mặt trong đầu bỗng hiện một nụ kỳ quái.

“Bị thương mà còn chạy loạn, chẳng lẽ ngươi , lúc như là dễ để dấu vết nhất ?”

“Ngươi để thứ gì tám t.h.i t.h.ể đó, khi chính ngươi cũng chẳng nhớ nổi.”

“Tốt nhất là tiếp tục g.i.ế.c thêm vài , để thêm ít khí tức,” Sở Lạc chậm rãi , “Khuyết Nam Không, sẽ sớm tìm ngươi thôi.”

Dứt lời, nàng  rời khỏi phòng, cánh cửa đóng sầm , Khuyết Nam Không chấn động trong lòng.

Hắn  cố gắng nhớ từng chi tiết lúc tay, nhưng khi đó đang trong cơn tức giận, nào nhớ nổi điều gì?

Chẳng lẽ thật sự để đầu mối giúp Sở Lạc tìm ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mà bản còn đang thương, nếu đuổi kịp thật thì chắc chắn đối thủ!

Nghĩ đến đây, liền cảnh giác, dù thấy gì bất thường vẫn vội vàng rời , đổi nơi ẩn .

Người trong thức hải hỏi: [ Ngươi ngửi khí tức của ? ]

Vừa bước khỏi y quán, Hoa Hoa liền hỏi.

Sở Lạc đáp trong thức hải: “Tất nhiên là . Chỉ là dọa , khiến dám tiếp tục tay. đây chỉ là biện pháp tạm thời, vẫn mau chóng tìm .”

Đan dược do Đan Đỉnh tông luyện nhanh đưa sử dụng. Họ cố hết sức để giảm thiểu tổn hại với mẫu thể.

Kiếm trận bên ngoài y quán vẫn duy trì. Sở Lạc và Kỳ Thanh Vũ trở về từ tử địa khi trời tối.

Sở Lạc lật xem quyển sách mà đội Lôi Đình đưa cho để nàng tìm hiểu về quỷ cảnh. Vừa mở sách, nàng cảm thấy gì đó .

“Khi về thấy Đỗ đạo hữu cả.”

Nàng lẩm bẩm vội dậy, về phía phòng của các đan sư.

Mọi vẫn đang thức nghiên cứu huyết mạch Hắc Xà. Khi thấy Sở Lạc, nàng hỏi tung tích Đỗ Quy Mỹ, đáp: “Trưởng lão trong môn tới , Đỗ sư tỷ đón .”

“Đón ?” Sở Lạc nhíu mày: “Nàng rời lúc nào?”

“Tầm chạng vạng, lâu lắm .”

“ giờ cũng nên về …”

Nghe , Sở Lạc  xoay bước ngoài: “Ta tìm nàng, các ngươi cứ ở y quán, việc thì đừng ngoài.”

Kỳ Thanh Vũ vẫn lo cho nàng, gia cố kiếm trận thêm một mới đuổi theo.

“Ngươi nghi nàng gặp chuyện?”

Sở Lạc khẽ gật đầu: “Tuy nơi hẻo lánh, nhưng khí tức nhân tộc quanh đây rõ ràng. Nếu là trưởng lão của Đan Đỉnh tông, thì chẳng cần ai dẫn cũng tìm nơi .”

Kỳ Thanh Vũ cũng suy nghĩ một chút.

“Chắc là kẻ đêm đó mời mà đến. Nếu tìm thấy , sẽ g.i.ế.c ngay.”

Sở Lạc rõ, sư một khi giết, kẻ đó thể sống. e rằng đối phương rõ sức mạnh của sư , chắc chắn chuẩn .

Quả nhiên, khỏi y quán bao xa, giữa đường xuất hiện một con Hắc Xà đang trườn bò, như thể đang chờ họ .

Cả hai dừng bước.

“Là rắn của Khuyết Nam Không?”

Lời dứt, con rắn liền đầu, dẫn họ về một hướng quen thuộc.

Sở Lạc đoán .

Đó là tử địa nhiều sinh vật quỷ cảnh nhất gần đây. Hoa Hoa từng nhắc nàng nơi nguy hiểm, nàng vẫn từng tiến .

Giờ xem , quả thật đang trốn ở đó.

Khi đến nơi, họ liền thấy Đỗ Quy Mỹ ở rìa tử địa. Lúc , một con Hắc Xà to bằng miệng bát đang quấn quanh nàng.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com