Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 565: Không chồng mà chửa



Hai bắt đưa thẩm vấn, còn cô gái trong bình hoa thì khiêng đến chính điện.

 

Tiểu cô nương cột hai búi tóc dựng ngược, khuôn mặt trát đầy phấn son, đôi mắt tròn xoe hiếu kỳ quanh.

 

"Các ca khúc ? Ta hát đấy, hát lắm!" Cô nàng hì hì .

 

Cái đầu trông như mọc từ chiếc bình hoa, nhưng thực từ nhỏ thể nàng nhét trong , ăn uống, bài tiết, tất cả đều diễn trong gian chật hẹp .

 

"Cha ngươi là ai?" Sở Lạc thấy tuổi cô bé còn nhỏ.

 

Bé gái trong bình hề sợ sệt, toe toét: "Đây là bí mật đấy, ngươi đây, nhỏ cho ."

 

Thấy , Sở Lạc liền bước lên .

 

"Ngươi vẻ hưởng thụ cuộc sống trong bình, cảm thấy khác với những đứa trẻ khác ?"

 

"Sống thế nào cũng là sống thôi, ở trong bình ngoài bình thì khác gì ?" Bé gái lời hợp với tuổi: "Tỷ tỷ xinh thật đấy, thể lớn lên xinh như tỷ ?"

 

"Con sinh trông là do cha ban cho. Vậy cha ngươi ?"

 

Bé gái : "Lại gần thêm chút nữa , sẽ cho tỷ , đến, sát tai nào."

 

Nghe thế, Sở Lạc liền nghiêng tới gần, để tai lộ mắt bé gái. Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt của bé gái lóe lên vẻ gian xảo, bất ngờ há miệng, cắn mạnh về phía tai Sở Lạc.

 

"Ái da!" Bé gái kêu đau một tiếng.

 

Nàng Sở Lạc nắm chặt lấy cằm, mạnh mẽ bẻ , để lộ hàm răng thối hoắc, vàng khè và nhọn hoắt.

 

"Yêu thai, trong huyết mạch của Hắc Xà quỷ cảnh."

 

Sở Lạc trầm ngâm, dứt khoát đập vỡ chiếc bình hoa.

 

Một mùi tanh hôi nồng nặc lan khắp đại điện. Mọi kịp bịt mũi, chỉ thấy tay chân của bé gái nhỏ xíu, do giam lâu trong bình mà phát triển, mà bản nàng vốn dị dạng như thế.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

"Hu hu hu… các bắt nạt ? Ta gì sai, thả , phạm pháp… hu hu…"

 

Sở Lạc trầm mặc một lát. "Mẹ ngươi chắc c.h.ế.t ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ồ?" Ánh mắt bé gái hiện lên nụ tinh quái: "Tỷ ?"

 

"Bởi vì ngươi ăn từng miếng thịt của bà ." Vừa , Sở Lạc lấy dây trói tiên , trói chặt bé gái: "Ta thật nên xử lý các ngươi thế nào, các ngươi vốn nên sinh ."

 

"Trẻ con?" Một tử trong đạo quán bước tới: "Nói mới nhớ, hôm nay ở khắp các y quán thuộc quận Dao Dự đều những cô nương chồng phát hiện mang thai."

 

Nghe đến đó, ánh mắt Sở Lạc  trở nên sắc lạnh.

 

"Mang thai ngoài giá thú? Có tình nhân là ai ?"

 

"Những cô nương ai chịu thật. Có thì cũng lộn xộn, mơ hồ, hình như những đàn ông đều kín kẽ, ngay cả tên họ đầy đủ cũng tiết lộ."

Sở Lạc nhíu mày: "Hãy mời tất cả các cô nương đó đến đạo quán, sẽ đích tra xét từng . Ngoài , cũng nên nhờ tông môn phái cử một vị luyện đan sư đến, xem cách nào trục yêu thai khi chúng thành hình ."

"Bắt phá thai tổn âm đức lắm đấy," bé gái trong bình , "Ngươi là tu đạo mà sợ thiên lôi đánh c.h.ế.t khi độ kiếp ?"

Lời nàng khiến Sở Lạc bật : "Ngươi , càng thấy gì ngại. Vậy thì thế , vài hôm nữa g.i.ế.c ngươi, đỡ để ngươi chịu khổ."

"Cho ăn thịt ngươi , sẽ đau khổ nữa. Tỷ tỷ , tỷ nhất định sẽ giúp mà…"

"Tỷ tỷ giúp ngươi , tỷ tỷ còn bận tra vụ của đoàn tạp kỹ các ngươi."

Sở Lạc niệm pháp quyết, dùng thuật pháp sạch bé gái đầy bẩn thỉu, giao một đầu dây trói tiên cho tiểu đạo đồng.

"Trước cứ nhốt ."

Sau khi bé gái đưa , Sở Lạc bước đến nhà giam nơi hai kẻ thuộc đoàn tạp kỹ bắt đang giam.

Trên đường , nàng vẫn đang kể với Kỳ Thanh Vũ về những chuyện xảy mấy ngày qua.

"Đoàn tạp kỹ , nhân sự đổi liên tục. Lần biểu diễn ở huyện Kiến Khang, Khuyết Nam Không vẫn còn ở đó. biểu diễn tại huyện Gia Lăng thì mặt, tuy bọn họ đều là bước từ Hắc Xà quỷ cảnh, và điều kiện để xuất hiện vẫn giống hệt."

"Phải chờ đến khi tiếng sấm thứ tám vang lên, Hắc Xà quỷ cảnh mới  thức tỉnh."

"Hiện tại rõ bọn họ thể hoạt động trong bao lâu khi rời quỷ cảnh, nhưng chắc chắn trong thời gian ngắn , họ sẽ tìm đủ cách để gieo giống trong tu chân giới."

"Vả Khuyết Nam Không từng , huyết mạch Hắc Xà sức hấp dẫn trời sinh với phàm nhân trong tu chân giới, bởi việc dụ dỗ nữ tử trở nên cực kỳ dễ dàng."

Sở Lạc đưa tay day trán, vẻ mỏi mệt hiện rõ.

"Mười năm từng Hắc Xà quỷ cảnh, lúc thấy gì nguy hại. Nào ngờ mười năm , bọn chúng   tràn ngoài."

Kỳ Thanh Vũ bên cạnh cũng nhíu chặt lông mày.

"Không chỉ Hắc Xà quỷ cảnh, tu chân giới còn nhiều quỷ cảnh khác, những năm gần đây đều biến đổi dữ dội."

Năm trăm năm , khi quỷ cảnh mới xuất hiện, Kỳ Thanh Vũ từng thấy ít. Khác với những tu sĩ khác cũng sống sót từ thời đó, ở Minh Nguyệt Thành suốt năm trăm năm, từng rời , từng thấy sự biến hóa bên ngoài.

Cho nên khi rời Minh Nguyệt Thành, thấy những quỷ cảnh từng quen thuộc, cảm nhận sự đổi rõ rệt.

"Vậy sư thấy, đổi là ?" Sở Lạc hỏi.

Kỳ Thanh Vũ khẽ lắc đầu: "Không ."

Sắc mặt Sở Lạc cũng trở nên nghiêm trọng.

Chỗ giam giữ hai kẻ từ Hắc Xà quỷ cảnh là một nhà lao tối om, đèn dầu lay lắt, bóng đổ khắp nơi.

Vừa bước , chân Sở Lạc liền đạp trúng vật gì mềm mềm, cúi đầu xuống thì thấy là một con rắn đen.

Một dự cảm lành lập tức dâng lên trong lòng nàng. Ngay giây tiếp theo, Kỳ Thanh Vũ bước tới chắn mặt, kiếm khí lam lục hóa thành hộ thuẫn, bao phủ lấy cả hai.

Cửa ngục đột ngột nổ tung, từng đàn rắn đen như thủy triều vỡ đê lao , chỉ trong chớp mắt nuốt chửng cả hai .

Làn sóng rắn cuồn cuộn kéo dài cả một khắc đồng hồ mới dừng . Dưới kiếm khí của Kỳ Thanh Vũ, xác rắn la liệt, nhưng bên trong vòng bảo hộ, và Sở Lạc thậm chí nhiễm chút mùi m.á.u tanh nào.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com