Bàn đá điêu khắc hoa văn được đặt hai bên mặt cỏ. Cảnh vật xung quanh đẹp như tranh vẽ, điều làm cho người ta bất ngờ là chỗ ăn ngoài trời này chỉ có hai người bọn họ. Sau khi ngồi xuống, Nghiên Thời Thất phân vân nhìn một vòng, “Em nghe nói nhà hàng Nghi Nam rất khó đặt chỗ, sao hôm nay lại không có ai nhỉ?” Phục vụ cung kính đặt thực đơn lên bàn, sau đó châm một bình Đại Hồng Bào(*) thượng hạng cho bọn họ. (*) Đại Hồng Bào: một loại trà đá Vũ Di được trồng ở vùng núi Vũ Di.
Đó là một loại trà ô long đậm, bị oxy hóa nặng.
Đây là loại trà đắt nhất thế giới.
Do chất lượng cao, trà Đại Hồng Bào thường được dành cho những vị khách danh dự ở Trung Quốc. Tần Bách Duật mở thực đơn, nhìn cô rồi trầm giọng trêu: “Em có thể hiểu rằng đây là chuyện tốt được ông trời tác thành!” Nghiên Thời Thất đáp trả bằng ánh mắt “anh đang nói đùa à”.
Cô đang định xem thực đơn thì di động trong túi vang lên chuông báo. Lúc lấy di động, còn chưa mở màn hình thì Nghiên Thời Thất chợt nghe thấy người đàn ông đối diện nói với nhân viên phục vụ: “Cho một phần lẩu cay miền nam Tứ Xuyên.” Nghiên Thời Thất: “…” Cô lặng lẽ thở dài, lúc nhìn màn hình di động không nhịn được mà nghĩ, trước kia sao cô không phát hiện ra Tần Bách Duật lại xấu bụng như vậy chứ! Cô nhận được một tin nhắn qua điện thoại.
Tin nhắn không ghi chú số máy nhưng khi nhìn nội dung bên trong thì cô đã hiểu rõ. Là tin nhắn Tống Kỳ Ngự gửi đến, thông báo với cô rằng anh ta đã hẹn với cô nữ sinh và người nhà để thương lượng hòa giải vào ngày kia. Nghiên Thời Thất cúi đầu, tập trung trả lời, không hề nhận ra anh đã ngừng việc lật thực đơn.
Đôi mắt sâu như đầm nước mang theo ánh sáng u ám bí ẩn rơi xuống người cô. Theo góc độ của Tần Bách Duật, anh có thể mơ hồ nhìn thấy cô đang mở giao diện trả lời tin nhắn chứ không phải WeChat! “Có việc à?” Khoảnh khắc anh thu hồi tầm mắt thì miệng cũng bật hỏi. Nghiên Thời Thất dồn hết chú ý lên di động, lơ là lắc đầu, nhỏ giọng thì thầm: “Không có, em xong ngay đây.” Tần Bách Duật không nói gì thêm, nhưng đôi mắt lạnh lùng kia đã loáng thoáng hiện lên tia sáng lạnh lẽo thấu xương. Anh hiểu rất rõ Nghiên Thời Thất, bao gồm cả những mối quan hệ xã hội vô cùng đơn giản của cô.
Người làm cô tập trung trả lời tin nhắn vào lúc này chắc chắn không phải người quen! Vietwriter.vn Bởi vì, đó không phải là WeChat mà là tin nhắn!.