Ngọc Bàn

Chương 5



【Đừng đi mà!! Ta van ngươi Bạch Tiểu Hoa, dẫn chúng ta học hỏi chút tư thế mới mẻ đi nào!】

【Ít nhất cũng phải xem cho rõ mặt mũi của những kẻ đang "biểu diễn" kia là ai chứ? Thân ở chốn cung cấm này, nắm giữ bí mật của kẻ khác, chẳng khác nào nắm giữ được nhược điểm chí mạng của họ!】

【Đúng đúng! Bạch Tiểu Hoa cô nương thật là quá thiếu đầu óc chính trị rồi!】

Lời bình luận ấy nghe ra cũng có lý.

Thế là, ta bị đám dân mạng nhiệt tình kia thuyết phục.

Đúng lúc ấy, tiếng kêu khẽ nghẹn ngào bỗng hóa thành tiếng thét xé tan màn đêm: "Không!!!!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Gương mặt ta đỏ bừng như tía tô, nhưng vẫn cố gắng rón rén tiến lại gần thêm chút nữa.

Một cảnh tượng kinh hoàng đến tột độ hiện ra trước mắt ta và tất cả những người đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp!

Đó tuyệt nhiên không phải là chuyện gian díu tầm thường...

Mà là một kẻ đang cưỡi trên người kẻ khác để hút máu!

Người bị hút cạn m.á.u đã hóa thành một bộ thây khô quắt queo, không còn cách nào cứu chữa!

Hai người này, ta đều quen biết cả.

Con quái vật đang ăn thịt người kia chính là tổng quản Nội Vụ Phủ Tôn Duẫn Hỉ, kẻ mà hôm nay ta vừa mới cảnh cáo!

Một vệt ánh trăng sáng dị thường chiếu rọi xuống hắn, làm nổi bật những đường vân đen chằng chịt trên khuôn mặt hắn, trông vô cùng dữ tợn, ghê rợn!

Còn cung nhân bị hắn ta ăn thịt, không ai khác chính là Vân Thường cô cô của Vĩnh Thọ Cung ta!

Tất cả mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đều chìm vào sự im lặng đáng sợ.

"Tốn quyết, chỉ chiết tinh."

Một tiểu nhân bằng giấy từ lòng bàn tay ta nhẹ nhàng nhảy ra, lặng lẽ trườn đi, rón rén chui vào túi áo của tên tổng quản thái giám độc ác kia.

Vân Thường đã không thể cứu vãn được nữa rồi, vậy thì con quái vật này ta tạm thời cũng không bắt giữ.

Phái một người theo dõi hắn, xem hắn đang âm mưu giở trò quỷ quái gì!

...

Trở về tẩm điện tịch mịch, ta khẽ thổi tắt ngọn nến lung linh.

Mình trần nằm trên chiếc nệm nhung ngỗng êm ái, lòng trĩu nặng ưu tư, trằn trọc mãi không thể nào chợp mắt.

Nếu như ta sớm nhận ra đó là quái vật, liệu có thể cứu được Vân Thường cô cô đáng thương kia chăng?

Ta cứ day dứt khôn nguôi, hết trở mình bên này lại nghiêng mình bên nọ, giấc ngủ cứ thế xa xôi vời vợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Bỗng một giọng nói khàn khàn vang lên bên cạnh giường: "Nương nương thao thức không yên sao? Hay là cần nô tỳ hầu hạ?"

Giây tiếp theo——

Khuôn mặt tươi cười gượng gạo của Vân Thường bất ngờ xuyên qua lớp màn sa mỏng manh, gần như dán sát vào mặt ta!

Ta khẽ mở to đôi mắt, trái tim trong lồng n.g.ự.c đập loạn xạ như trống trận.

Đôi mày lá liễu thanh tú, đôi mắt hạnh nhân dịu hiền, nơi khóe mắt còn ẩn hiện đôi nếp đuôi cá nhạt nhòa.

Ngoài nụ cười nơi khóe môi có phần quỷ dị, bà ta gần như không khác biệt gì so với ngày thường!

Cố gắng đè nén nỗi kinh hoàng đang trào dâng, ta giữ vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng buông một tiếng: "Xuống đi!"

"Dạ, nương nương."

Vân Thường cung kính thi lễ, rồi nhẹ nhàng lướt đi như một làn khói mỏng.

...

Vân Thường, sao bà ta lại sống lại rồi?

Bà ta, có thực sự là Vân Thường hay không?

Những mối nghi hoặc cứ thế chồng chất, ngày càng thêm rối rắm.

Ta bắt đầu cố gắng xâu chuỗi lại những suy nghĩ ngổn ngang: đêm qua, Tương Phi nương nương hóa thành quái vật, ta cứ ngỡ là do mình sơ suất, không kịp ghi lại sự kiện quái dị kia.

Nhưng sau khi Tạ Đường thả đi u hồn của Hùng ma ma, ta đã cẩn thận ghi chép toàn bộ quá trình tự vẫn của bà ta, không bỏ sót một chi tiết nào.

Theo lý lẽ thông thường, ta tuyệt nhiên không hề lơ là việc ghi chép!

Vậy thì, Tương Phi nương nương lẽ nào không nên hóa thành quái vật mới đúng.

Đêm nay, ta lại càng cẩn trọng ghi chép từ đầu đến cuối, mọi việc đều suôn sẻ, vậy thì theo lẽ thường, càng không nên có ai biến thành quái vật mới phải!

Vậy tại sao Tôn Duẫn Hỉ lại trở thành một con quái vật gớm ghiếc?

Lẽ nào những quy luật được đúc kết trong quyển 《Tử vong ký lược》 từ trước đến nay đều là sai lầm?

Việc người hóa thành quái vật, chẳng hề liên quan đến Hùng ma ma!

Vậy thì, những người đang yên đang lành, cớ sao lại đột nhiên biến thành quái vật đáng sợ như vậy?

Đúng lúc này, trên màn hình bình luận trực tiếp, có người chia sẻ một tin tức quan trọng.

【Bên chỗ Đường thần đã điều tra ra rồi! Cái gọi là "Ánh trăng sáng" vô cùng nguy hiểm! Nó có thể biến người thành những sinh vật quái dị!】

【Vậy thì, việc Hùng ma ma c.h.ế.t không nhắm mắt mà cứ trân trân chỉ tay về phía vầng trăng, chẳng lẽ là muốn nhắc nhở mọi người "cẩn thận vầng trăng" sao?】


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com