Yana bỗng giơ trọng kiếm trong tay lên, dùng sức trảm một cái về phía trước Liễu Bình! “Ồ?” Trong hư không vang lên một tiếng nói bất ngờ. Ngay sau đó, một bàn tay xương bỗng thò ra từ trong hư vô, ấn lên lưỡi của trọng kiếm đó. Hai mắt Yana ngưng lại, quát khẽ nói: “Cút ngay!” Trên lưỡi cự kiếm phát ra kim quang lay động khắp chốn, trong nháy mắt đã trảm phá hư không, khiến cho bàn tay xương và cả chủ nhân của nó lộ ra trước mắt mọi người. Đó là một bộ xương khô có ba cái đầu, nó bị kiếm này quét ngang ra, sau đó dừng lại ở ngoài cửa bảo khố. Cả ba cái đầu của bộ xương khô nhìn thẳng vào Yana, mở miệng nói: “Lại đến ――” Gần như trong nháy mắt, nó đã xuất hiện ở phía sau Yana, cánh tay xương thật dài như lưỡi đao đâm về hướng của Yana. Yana giơ kiếm ngăn cản. Oanh ―― Toàn bộ bảo khố bị sức mạnh của một kích này phá hủy, ngay cả chiến giáp trên người Yana cũng hiện ra những vết rạn lờ mờ. Những chức nghiệp giả được quang hoàn bao phủ kia đồng loạt phun ra một búng máu, kêu thảm thiết một tiếng rồi ngã lăn xuống mặt đất. ―― Bọn họ thay thế Yana gánh chịu một nửa công kích! “Xem ra đồng đội của ngươi không đáng tin cậy mấy.” Quái vật thấp giọng mà cười nói. Yana thấp giọng nói: “Lấy mạng của ta ――” Trong nháy mắt tiếp theo. Trường kiếm trong tay nàng bắn tràn ra kim quang màu nhạt sôi trào, hóa thành một lưỡi kiếm khổng lồ lao vút lên tận trời. “Muốn liều mạng? Liều mạng cũng không bảo vệ được thẻ bài kia, nó là của ta.” Ba cái đầu của quái vật cùng nhìn chăm chú vào Yana, hắc quang trên người nó dần dần ngưng tụ thành một cụm ánh sáng lập loè không ngừng, sau đó bị nó nắm chặt lấy. Chỉ trong chớp mắt ―― ế ấ ầ ấ Nó biến mất khỏi vị trí ban đầu, lập tức xuất hiện ở trước mặt Yana. Mà có vẻ Yana sớm đã chuẩn bị, trường kiếm hung hăng trảm một cái về phía trước, đón nhận quang cầu màu đen trong tay quái vật. “Đi chết đi!” Quái vật cười dữ tợn nói. Sắc mặt Liễu Bình bỗng biến đổi. Không được, Yana không phải đối thủ của nó! “Thiền Y!” Hắn lập tức quát lên. Trong chớp nhoáng, cách bên cạnh quái vật không xa bỗng xuất hiện một bóng người. Là Triệu Thiền Y. Trên mặt nàng ta có thêm một cái mặt nạ bạch ngọc, một tay cầm đao, chỉ thẳng về phía trước. Ong ―― Trên trường đao phát ra mũi nhọn vô hình, toàn lực chém về phía quái vật. Chân Không Trảm Pháp - Nhất thức Hư Trảm. Ngay vào lúc đó, Triệu Thiền Y trở tay ấn quyết, liếc nhìn tù nhân kia một cái, sau đó nhẹ giọng nói: “Trảm!” Ma Diện Niệm Đao - Nhị thức Thần Trảm. Hai thức cùng chém ra ―― Thái Thượng Trừ Ma - Hư Thần Trảm! Toàn bộ hư không trở nên mơ hồ, thậm chí quái vật cũng vì thế mà chấn động toàn thân. Chỉ một thoáng, quang đoàn màu đen trên tay nó đã tan thành mây khói. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, nó không chút do dự mà vươn một bàn tay ra, bắt được kiếm hào quang của Yana! Cạc cạc cạc cạc lạc ―― Xương tay của con quái vật phát ra một loạt tiếng vang nhỏ vụn, nhưng thân thể nó lại không di động mảy may. Nó đón được một kích của Yana! Thậm chí có thể nói, nếu không phải Triệu Thiền Y đánh lén thì nó căn bản không cần phòng thủ mà chỉ cần toàn lực đánh ra quang đoàn màu đen kia. Yana dùng hết sức mà ép kiếm xuống. Lưỡi kiếm lại bị bộ xương khô vững vàng chộp vào trong tay, vẫn không nhúc nhích. “Ta tới giúp ngươi!” ề ắ ể Triệu Thiền Y dùng đôi tay nắm đao, thân thể hóa thành bảy hư ảnh, cùng chém vào con quái vật kia ―― Keng! Bảy hư ảnh biến mất trong nháy mắt, thân thể Triệu Thiền Y hiện ra, trường đao trong tay cũng bị quái vật dùng một bàn tay khác bắt lấy. Quái vật một tay đón kiếm, một tay chống lại trường đao, nhưng còn dư sức để mở miệng nói chuyện: “Thánh kỵ sĩ đỉnh cảnh, chỉ thiếu một bước nữa là có thể trở thành thần, nhưng thực lực lại mạnh hơn thần linh bình thường, thật là một chuyện làm người ta khó hiểu...” “Xem ra ta trách lầm thủ hạ, nó thật sự không phải đối thủ của các ngươi, nhưng nếu ta tự mình tới đây thì linh hồn của tất cả các ngươi sẽ trở thành chất dinh dưỡng của ta.” … Những chức nghiệp giả rơi ngã tan tác trên mặt đất. Cả người Yana nở rộ ra kim quang, đè ép cự kiếm về hướng con quái vật kia. Trên trường đao của Triệu Thiền Y bắn ra từng đợt từng đợt lưỡi gió nhỏ vụn nhàn nhạt, liên tục chém đánh lên trên bàn tay xương của con quái vật, đồng thời phát ra tiếng giao kích điên cuồng. Quái vật vẫn không nhúc nhích, miệng thì phát ra tiếng cười trầm thấp: “Linh hồn chất lượng tốt cỡ nào... Thật là nằm ngoài dự đoán...” Yana bỗng liếc nhìn Triệu Thiền Y một cái. Triệu Thiền Y buông trường đao ra, bật người bay lên, đôi tay hóa thành lợi trảo dùng hết sức mà thọc một cái! Quái vật xoay tay lại ngăn cản. Nhân cơ hội này, Triệu Thiền Y biến thành một con miêu yêu cao mấy thước, dùng hết sức mà tông thẳng vào con quái vật, muốn đâm nó bay thẳng lên trời. Trong tay Yana bỗng xuất hiện một thẻ bài. Ngón tay nàng búng ra, thẻ bài bay ra, hóa thành một đôi chủy thủ. Miêu yêu biến trở về thành Triệu Thiền Y ở giữa không trung, đôi tay tiếp được chủy thủ, nháy mắt đã biến mất. “Chút tài mọn.” Quái vật hừ nhẹ một tiếng, sau lưng bỗng xuất hiện hai con sâu, thế nó chặn đòn tấn công liên tục của Triệu Thiền Y. Trong tay Yana lại có thêm một thẻ bài, nàng vốn đang muốn động thủ thì bỗng dừng lại. “Triệu Thiền Y, trở về.” Nàng ta khẽ quát lên. ể ề ấ Thân thể Triệu Thiền Y chợt lóe, tránh đi nhng con sâu liên tục xuất hiện giữa không trung, trở lại bên cạnh Yana. Một tay của Yana mở ra thành chưởng, toàn lực nhấn một cái vào hư không —— Hào quang thần thánh mãnh liệt tràn ngập toàn bộ căn phòng, làm những con sâu ẩn nấp trong hư không bốn phía đều tan biến thành tro bụi. Quái vật lơ lửng ở giữa không trung, lắc đầu nói: “Vô dụng, ngươi không phải thần linh chân chính, chuẩn bị nghênh đón tuyệt vọng đi.” Tiếng nói vừa dứt thì mọi người ngẩng đầu nhìn lại. Trên bầu trời, vô số những con sâu chằng chịt đang thổi quét đến, nhiều như vô tận. —— Tất cả những con sâu trong phòng giam đều đã được thả ra. Trong bọn sâu bọ này có một vài con mang khí tức rất mạnh mẽ. Quái vật lơ lửng ở giữa không trung, mang vẻ mặt nhàn nhã mà nói: “Ta thật sự đang trong thời kỳ suy yếu, trước đó đã giao thủ với mấy tên trong Giám Sát Hội, cũng làm ta bị một chút vết thương nhỏ, nhưng ta phải nói là ——” Lời còn chưa dứt, trên người nó bỗng xuất hiện một ánh hào quang êm dịu. Quái vật thoáng cảm ứng một chút, sau đó chậm rãi nhìn về phía Liễu Bình. “Một tên trị liệu... Trị liệu cho ta... Ngươi đang xin tha đấy sao?” Liễu Bình thu ánh hào quang trên tay lại, nói: “Chỉ là trị liệu, không phải xin tha.” Quái vật nhẹ nhàng vung cốt trảo, lạnh nhạt nói: “Ta đã không cần lãng phí sức mạnh —— lên, bắt sống, đều để tất cả linh hồn lại cho ta.” Ở sau lưng nó, vô số những con sâu sắp hàng thành trận, đồng loạt thò gai xương sắc bén ra. Yana cầm kiếm chắn ở trước mặt Liễu Bình, thấp giọng nói: “Chỉ sợ lần này không đánh thắng được.”