"Ngay cả ngủ cũng cho ?" Giang Trần cảm thấy ấm ức: "Các cứ trắng trợn bắt nạt như ?"
Tuỳ Thất mặt đổi sắc: ", đây là thủ đoạn của bọn đấy."
"Reng reng reng ~"
Quang não của Muội Bảo và Tuỳ Thất đồng thời rung lên.
Tuỳ Thất lập tức mở quang não, là tin nhắn Tả Thần và Thẩm Úc gửi đến.
Tả Thần: "Chị Tuỳ, Muội Bảo!"
Thẩm Úc: "Hai gặp NPC ?"
Tuỳ Thất gõ chữ trả lời: "Có, năm , may mà khoe khả năng nấu nướng mới giữ mạng nhỏ."
Tả Thần hâm mộ : "Người tay nghề cũng trọng dụng, và Thẩm Úc chỉ thể cu li cho NPC, khiêng đá cả buổi sáng, cánh tay cũng sắp phế luôn ."
Thẩm Úc: "Khiêng chậm còn lấy roi quất."
Tuỳ Thất lập tức đau lòng: "Không xử bọn họ ?"
Muội Bảo tức điên lên : "Bọn họ thật quá đáng!"
Thẩm Úc: "Chúng định tìm hiểu rõ tình hình mới tay."
"Được, lúc tay cũng đừng nương tình." Tuỳ Thất lách cách gõ chữ: "Hải sản ở đây vấn đề, đừng ăn."
Tả Thần và Thẩm Úc ngay cả một câu tại hỏi, chỉ nhắn hai chữ "Được".
Thẩm Úc gửi thẻ vị trí của và Tả Thần nhóm, Tuỳ Thất mở xem, hai bên cách hơn ba mươi cây , quá xa.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Bốn chia sẻ, than thở với về những chuyện gặp trong buổi sáng.
Tả Thần và Thẩm Úc ở trong căn nhà đá cũ nát, bày tỏ sự ngưỡng mộ chân thành với điều kiện sống của Tuỳ Thất và Muội Bảo.