Đón một sinh nhật ý nghĩa, đến công ty với tâm trạng vô cùng hưng phấn. Chiếc xe buýt giảm dần tốc độ thả cùng một vài nhân viên xuống bên lề đường. Họ cũng là nhân viên của công ty Phú Long, điều họ ở phòng khác.
Phòng kinh doanh mà đang tập trung những nhân viên ưu tứu, ai cũng ô tô riêng quãng thời gian cống hiến hết , bán vô căn hộ, còn mỗi là lính mới và vẫn di chuyển bằng xe buýt hoặc cuốc bộ.
Mới chân chân bước sảnh chính, trố mắt ngạc nhiên khi thấy các , các chị đang rối rít xếp thành hai hàng dài từ cửa trong.
Họ đang gì nhỉ? Công ty sắp đón tổng thống ? Sao trịnh trọng quá ?
- Ôi trời, Mỹ Trân, đây em. – Chị Hoa, phó phòng kinh doanh đưa tay vẫy gọi .
Chẳng múi mớ nhưng vẫn theo lời chị, sấn tới ngay bên cạnh. Tự dưng lòng thấy vui vui, nhớ mấy trò trẻ con chơi.
- Có chuyện gì chị? – nhỏ giọng hỏi.
- Trời ơi, đón giám đốc mới của tụi đó. Giám đốc kinh doanh mới.
Không bảo rằng tuần mới đến công ty đảm nhận công việc ? Sao đến sớm hơn dự kiến một tuần kìa? Chúng còn gom tiền tiệc chia tay giám đốc cũ mà.
Cơ mà chỉ đón giám đốc kinh doanh thôi nhưng cả tổng giám đốc cũng xoắn xuýt chắp tay, xếp hàng như thế nhỉ?
- Vậy ? Em cứ tưởng là đón tổng thống chứ.
Mắt hướng phía cửa, nơi tổng giám đốc đang đầu hàng. Thật lòng, cũng nôn nao, sếp trực tiếp mới của là ai, bộ dạng trông thế nào? Tính tình vui vẻ, dễ chịu như sếp cũ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khoảnh khắc chiếc xe sang, xịn, mịn dừng ngoài sân, gần như nín thở, ngay lập tức cúi cùng lúc với các chị trong công ty. Trời ạ, cúi thế thì thấy mặt chứ? Có lẽ khi nào về phòng kinh doanh thì mới thấy vị sếp .
mà… cái gì thế ? đang mang cái gì chân thế ? Sao là đôi giày cao gót màu kem mà là đôi dép xốp hai quai màu vàng chóe ? Ôi ơi, cái set đồ là gì ?
Đang nhanh nhanh kết thúc màn chào đón thì đôi giày đen bóng láng đột ngột dừng ngay mặt . Là giày đàn ông. Rốt cuộc là ai nhỉ? Tổng giám đốc? Trưởng phòng kinh doanh? Hay là tên sếp mới?
Có đang cho rằng chơi trội ? Rõ ràng xách đôi giày cao gót cửa nhưng cuối cùng xỏ đôi dép . Thật hổ vì tác phong bê bối. Thảo nào lúc bước cảm giác thoải mái, nhẹ nhàng như bay.
Đôi giày dừng tầm một phút thì lướt qua khiến thở phào nhẹ nhõm. Không nén tò mò, ngẩng đầu lên thì thấy cũng ngẩng lên cả . chỉ kịp thấy bóng lưng của đàn ông trong bộ vest lịch lãm, phẳng phiu.
Đang mừng vì chất vấn thì bất động giây phút đột nhiên đầu . Gương mặt , ánh mắt, bờ môi in sâu tâm trí , dẫu cố quên nhưng chẳng tài nào quên .
Là , đàn ông cho mối tình ngọt ngào nhưng cũng đầy đau khổ. Là Hoàng Thiên. thật dám tin ngày gặp và còn trong cảnh .
Anh là thừa kế của Hana mà, xuất hiện ở Phú Long? Lẽ nào là giống ?
- Giới thiệu với , đây là giám đốc kinh doanh mới của công ty chúng . Anh Hoàng Thiên.
Thôi , hề sự nhầm lẫn nào. Câu giới thiệu ngắn gọn súc tích của tổng giám đốc cho chẳng ai giống Hoàng Thiên cả mà chính là .
Bất giác, trông thấy ánh mắt hướng về phía , liền cúi đầu, lùi một chút. Phải đây? Lát nữa, khi về phòng việc thì sẽ nhận thôi. đối mặt với tình cũ như thế nào đây?
- À, còn một việc nữa. Hẳn là đa nhân viên trong công ty Phú Long vẫn . Thực , Phú Long là một trong các công ty trực thuộc tập đoàn Hana nổi tiếng. Và đang các bạn đây là một trong hai thừa kế sáng giá của tập đoàn. – Tổng giám đốc hào hứng khoe tiếp.
hiểu . Hóa là như . Có lẽ hôm qua thấy cổng trung tâm thương mại chính là . Anh trở về với một vị trí mới, tuy thấp hơn nhiều nhưng xem cách tổng giám đốc cung kính với thì đủ hiểu vẫn là đứa cháu cưng của chủ tịch Hana, vẫn uy lắm.