Ngày Anh Trưởng Thành

Chương 68: Giao Thừa - 2



Một tháng ư? Như đủ thời gian để lấy lòng lấy ruột chồng tương lai ? Không, chắc chắn là đủ.

Cái gã đàn ông ngang như cua đang nghĩ gì thế nhỉ? Cưới vợ mua cá mà ào ào như thế? Cơ mà hình như giận thì , bỏ mà lủi về phòng .

Những tưởng sẽ cùng Hoàng Thiên đón năm mới trong tâm trạng vui vẻ nhất nhưng cuối cùng thành thế .

Thu dọn bánh xong, cũng chui phòng, thu lu giường. Tôi nên nỗi lo của cho ?

Ba mất sớm, lo kiếm tiền nuôi nấng , tuy chật vật về kinh tế nhưng cũng vất vả. Thế nên, vì mà lưng với bà. Tôi tin đến mức tin rằng sẽ chọn nếu buộc lựa chọn.

Dẫu lên gõ cửa phòng Hoàng Thiên nhưng chẳng dám, lẽ cần một , cần gian riêng để bình tĩnh . Có lẽ chọn cách rời để tránh những lời khiến bốc hỏa.

Hy vọng thời khắc chuyển giao năm mới, tâm tư hơn, đừng mang bực bội sang tận năm , xui xẻo lắm.

Qua hồi lâu, đoán chừng Hoàng Thiên ngủ , mới xuống, kéo chăn qua đầu. Nào ngờ, còn kịp nhắm mắt thì bên ngoài vọng đến tiếng gõ. Tôi đó là vì trong nhà chỉ còn hai .

- Anh… - Tôi lấm lét đối diện, lí nhí cất tiếng khi cả hai chạm mặt.

- Ừ. Anh đưa em xem pháo hoa nhé. Mười một giờ . – Anh nhẹ, dịu dàng .

- Vâng.

Tôi nhanh chóng đóng cửa phòng, gấp gáp đồ. Chiếc váy hoa đơn giản màu trắng chọn khoác lên để trùng tông màu với chiếc áo sơ mi mà Hoàng Thiên đang mặc.

Dù gì cũng đeo khẩu trang nên chẳng ngại để xung quanh và là một đôi tình nhân. Tôi chọn mang giày thể thao vì giày cao gót vì bộ để tiến khu vực b.ắ.n pháo hoa.

Giờ , các tuyến đường khá vắng vẻ vì lượng lớn tập trung đến các khu vực b.ắ.n pháo hoa. Xe chạy nhanh, lúc đến gần công viên bến Bạch Đằng thì chậm .

Tôi há miệng khi thấy quá nhiều đang nôn nao chờ đợi phía . Chắc chắn là họ đến đây từ sớm để xí chỗ .

Chúng nhanh chóng hòa đám đông. Hoàng Thiên nắm c.h.ặ.t t.a.y , len lỏi tìm vị trí lý tưởng. Khoảnh khắc lướt qua một nhóm , bỗng thấy Tấn Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thế nhưng, khi đầu tìm kiếm thì chỉ là những gương mặt vô cùng xa lạ. Thật tình, gởi dòng tin nhắn chúc mừng năm mới đến Tấn Phong vì dẫu vẫn quý mến .

Có điều, sợ làm thế sẽ khơi gợi chuyện cũ trong . Tôi nên để triệt để quên , đừng lượn lờ mặt nữa thì hơn.

- Em đang gì ? – Hoàng Thiên đột ngột lên tiếng hỏi khiến giật .

- À, em thấy cô gái giống Ánh Tuyết. Cô sẽ nhá điện thoại qua cho em nhưng chẳng thấy . Chẳng thấy cô gọi luôn. – Tôi vội đáp.

- Em nhớ tên công ty cô làm ? Anh hỏi cho.

- Em nhớ. Thôi , nếu duyên ắt sẽ gặp .

Thời gian cứ thế trôi dần, liên tục màn hình điện thoại và chờ đợi. Khi bốn hiện lên cũng là lúc những bông pháo đầu tiên rực sáng, tô điểm bầu trời sông.

Những tiếng cảm thán, phấn khích cất lên hòa tiếng nổ khiến gian càng thêm sôi động. Thật , thật hoành tráng.

Tôi sang Hoàng Thiên lúc cũng . Ánh mắt lúc còn hơn trời, in trọn gương mặt trong con ngươi long lanh màu nâu sẫm.

Gương mặt từ từ hạ xuống và chạm . Một nụ hôn qua lớp khẩu trang nhanh nhưng khiến xúc động mạnh hơn bao giờ hết.

- Chúc mừng năm mới, em yêu dấu. – Anh thì thầm tai khi thẳng lưng và hướng ánh mắt lên những chùm pháo rực rỡ.

- Chúc mừng năm mới, yêu dấu.

Cảm giác hạnh phúc dâng tràn, nở nụ đầy mãn nguyện, bám chặt cánh tay Hoàng Thiên, tiếp tục thưởng thức màn b.ắ.n pháo hoa tầm cao mặc cho âm báo tin nhắn vang lên từ điện thoại.

Nếu yêu đương với ngọt ngào thế , yêu sớm hơn, sẽ gật đầu như gà mổ thóc ngay đầu yêu và ngỏ lời bảo làm bạn gái .

Năm nay, đàn ông cạnh đây cần giơ điện thoại lên cảnh pháo hoa nở rộ nữa. Tôi tham lam , giao thừa nào cũng bên , đưa ngắm pháo hoa, hôn và lời chúc mừng năm mới.

Mười lăm phút quá ư ít ỏi nhưng nó sẽ là một vùng ký ức tuyệt vời mà nhất định khắc ghi tim .


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com