- Hai người đang hẹn hò nhau sao? Mỹ Trân này, cậu đi tìm anh ấy à? Cậu học xong cấp ba thì mất tích là vì đi tìm anh ấy sao?
- Làm.. làm gì có. Mình..
- Ngại cái gì chứ? Năm lớp mười cậu đã mê anh Tấn Phong như điếu đổ còn gì? Hồi đó cậu đen như cục than hầm, xấu như quỷ, cứ đứng một góc mà nhìn người ta, mình nhớ rõ lắm.
Nói đến đó, Ánh Tuyết quay sang nhìn Tấn Phong, cười vui vẻ và bóc miếng táo trên dĩa cho vào miệng nhai rạo rạo.
Tôi run rẩy nhìn anh, thấy anh có vẻ ngạc nhiên lắm. Rồi từ vẻ mặt ngạc nhiên, anh chuyển sang mừng rỡ, mắt anh long lanh, đầy xúc động. Có lẽ anh cũng không ngờ tôi thầm thích anh.
Ôi trời ơi, con nhỏ này thế mà lại nói ra rồi. Sao tôi không lấy miếng táo nhét vào miệng nó sớm hơn chứ? Cơ mà sao nó dám sỉ nhục nhan sắc tầm trung của tôi chứ? Người mà nó ví với quỷ, với than thì còn gì là người nữa. Điên mất thôi. Sao nó không nhận ra tôi cho tôi nhờ vậy?
- Là thật sao Mỹ Trân? – Tấn Phong cất lời.
- Hả? Sao.. sao ạ?
- Anh biết không? Lúc anh đột ngột chuyển đi, Mỹ Trân nó như kẻ mất hồn ý, thơ thơ thẩn thẩn, suýt chút thì bị xếp học lực kém. May mà có em động viên, an ủi đấy. Em còn sợ nó nhảy lầu. – Ánh Tuyết lại tiếp tục dìm tôi xuống vũng bùn xấu hổ.
Mắt Tấn Phong càng sáng rực thì mắt tôi càng tối. Con bạn điên khùng này của tôi đang nói cái gì vậy? Học lực tụt là do biến cố gia đình mà, rõ ràng nó biết mà sao giờ nói thế nhỉ? Với lại, tôi định nhảy lầu sao? Tôi chưa từng có ý định tự tử ngay cả khi ba tôi và mẹ tôi bỏ tôi mà đi.
- Không.. anh đừng nghe Ánh Tuyết nói bậy. – Tôi lắc đầu như trống tỏi.
- Bậy bạ gì chứ. Nó ngại đó anh.
- Đừng nói nữa.. mà..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Câu nói của tôi chẳng đi tới đâu khi mà trước mặt tôi, cũng có nghĩa là sau lưng Tấn Phong lúc này là gương mặt không cảm xúc của Hoàng Thiên. Bên cạnh anh là cô bạn gái nóng bỏng Hellen.
Sao tôi ham ăn đến mức độ không nhận ra bóng lưng đối diện với Tấn Phong là Hoàng Thiên chứ. Cái áo sơ mi đó tôi giặt ủi cho anh không biết bao nhiêu lần rồi nhưng sao nó không gợi nhớ gì hết vậy?
Ban nãy, lúc vào chỉ thấy mỗi lưng người đàn ông, giá như lúc đó Hellen đừng đi đâu thì tôi đã kịp nhận ra gương mặt xinh đẹp của cô ấy. Đằng này không thấy và khi ngồi xuống thì tôi đâu có nhìn ngó ai nữa, chỉ nhìn Tấn Phong và thức ăn thôi.
Có lẽ Hoàng Thiên đã nghe tỏng tòng tong hết rồi. Có phải ngày tàn của tôi sắp tới không? Mối quan hệ giữa tôi và anh mới dịu dàng lại không lâu, những tưởng có thể duy trì cho tới ngày anh lấy vợ và vợ anh ném tôi ra khỏi biệt thự nhưng xem ra tan tành hết rồi. Tôi không muốn hứng chịu cơn điên loạn vô cớ của anh đâu.
- Chào Mỹ Trân, em đến tận đây ăn trưa sao? – Hellen lên tiếng và khuyến mãi cho tôi một nụ cười dịu dàng.
- Chào.. chào chị Hellen. Em đi dùng cơm với bạn. - Tôi vừa đứng dậy vừa đáp.
Phía bên kia, Tấn Phong cũng rời ghế và quay đầu nhìn. Nhận ra Hoàng Thiên, Tấn Phong vội lịch sự chào hỏi anh và cô gái bên cạnh anh.
Còn Ánh Tuyết thì đứng sát vào tôi, túm lấy cánh tay tôi, siết chặt khiến tôi phải dời mắt sang nhìn. Chắc cô bạn này đang sốc vì không ngờ tôi lại quen biết siêu mẫu Hellen.
Cơ mà đó đã là gì đâu, nếu biết tôi đang sống cùng nhà với chủ tịch SunshineBank thì chắc mắt cô ấy lồi ra mất. Nếu cô ấy biết tôi đã trèo lên giường anh thì cô ấy sẽ ngất mất. Và nếu cô ấy biết được anh tặng nhẫn kim cương năm tỷ cho tôi, đòi cưới tôi thì cô ấy c.h.ế.t lâm sàng mất.
- Nhận ra người quen nên tôi sang chào. Xem ra.. tôi và anh Tấn Phong rất có duyên nhỉ? – Hoàng Thiên bắt tay Tấn Phong, khẽ mỉm cười.
Tôi thấy nụ cười đó thật giả tạo. Trong khoảnh khắc mà tôi đoán chỉ tôi mới nhận ra, ánh mắt sắc lẹm như lưỡi d.a.o của Hoàng Thiên quét nhanh qua mình. Nhanh lắm, cực kỳ nhanh.
Có lẽ tôi nên bám lấy bà Ngọc Minh mọi phút mọi giây nếu không muốn bị anh lôi lên sân thượng và nghe anh vừa cười vừa khóc.
Chân tôi sắp không thuộc về tôi nữa rồi, bủn rủn như bị loãng xương ý. Tôi đã ăn rất nhiều tôm cua kia mà.
- Tôi cũng nghĩ vậy. Thật may mắn vì được gặp cô Hellen. Tôi rất hâm mộ cô.
Hellen cười tít mắt, còn tôi không biết biểu cảm trên mặt mình lúc này như thế nào nữa. Nếu có ai đó bế tôi đến hành tinh khác ngay bây giờ, tôi sẽ trút hết tiền trong con heo đất ra mà trả ơn.