Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ trang điểm nhẹ nhàng, xõa tóc và vận một chiếc váy đơn giản, cầu kỳ, đó cổng đợi vì thấy tới giờ.
Và chỉ năm phút , chiếc xe màu đen bóng loáng xuất hiện. nhanh chân bước đến, mở cửa, .
- Chào giám đốc.
- Ừ.
Ồ, đầu tiên Hoàng Thiên đáp lời chào của kể từ ngày gặp đấy, chắc sắp bão to gió lớn đây.
- Cài dây an .
- Vâng.
ngoan ngoãn theo lời Hoàng Thiên, từ đầu đến cuối hề sang lấy một .
Trái tim đang phản chủ, nó đang đập loạn, gần như nhảy khỏi lồng n.g.ự.c khi mùi hương bạc hà đang mơn man khắp nơi trong xe.
Suốt quãng đường, lệch mặt sang một bên, dòng xe cộ đang lưu thông cùng những hàng quán dọc hai bên đường. lòng buồn mênh mang khi ngắm bóng chiều tà dần buông khắp chốn.
Hồn như trôi tận , chẳng còn nhận thức Hoàng Thiên chạy qua những con đường nào, mãi khi đưa tay vỗ nhẹ vai thì mới hồn.
- Sao… ạ?
- Tới . Cô định mãi trong ?
vội vàng mở cửa xe, chui nhanh ngoài. Phía bên , Hoàng Thiên cũng thao tác tương tự.
Ban nãy mấy đoạn đường kẹt, chạy chậm dừng luôn thành thử cứ ngỡ bây giờ cũng giống bởi mặt xe là xe. tới nơi chứ.
Hoàng Thiên đưa chìa khóa cho một đàn ông lái xe bãi đỗ tiến đến, cạnh bên .
Tay áo sơ mi trắng của chạm khẽ làn da khiến bất giác xốn xang trong tim. cảm giác ấm từ đó lan sang , xua tan cái lạnh của gió chiều.
Sau khi nhận chìa khóa, sang, bảo khoác tay .
Đưa mắt xung quanh, nhận nhiều cặp đôi hề khoác tay, họ cứ thế mà thôi. Cái tên cứ thích khó kìa.
- Nắm tay như hai ? – nhăn nhó, hỏi nhỏ.
- Cô nghĩ và cô là hai đứa trẻ cách vách dắt mua bánh đấy . - Anh khom , thì thầm tai .
- …
- Nhanh lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -