Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám Tháng tư, tạm biá»t mùa Äông giá rét, gió ban Äêm trá» nên ấm ấp hÆ¡n, mang theo vẻ dè dặt thá»i tá»i trên mặt, khiến cho ngưá»i ta phần nà o thanh tá»nh. Khi Lục Hoà i Chinh nói xong câu Äó, cả hai Äá»u rÆ¡i và o khoảng lặng rất dà i, cho Äến khi mây trÄng nÆ¡i chân trá»i hòa lại vá»i nhau, dần dần trá» nên tá»i Äi, ánh sáng trên hà nh lang cà ng thêm chói mắt, Triá»u Äại Lâm má»i xoay ngưá»i dá»±a và o lan can, hai cánh tay lưá»i biếng gác lên Äó, nghiêng Äầu nhìn sang ngưá»i Äà n ông bên cạnh, nói: âÄÆ°á»£c.â Rá»i cô cụp mắt, nhanh chóng bá» sung thêm má»t câu, âVáºy cáºu cÅ©ng phải Äá»ng ý vá»i tôi má»t chuyá»n.â Anh nhưá»n mà y nhìn sang, nghiêng ngưá»i Äặt tay lên lan can: âChuyá»n gì?â Triá»u Äại Lâm nói: âTrưá»c khi cáºu suy nghÄ© kỹ thì không ÄÆ°á»£c phép Äi tìm em ấy, không ÄÆ°á»£c phép nói chuyá»n vá»i em ấy, cÅ©ng Äừng cho em ấy hy vá»ng, Vu Hảo không lý trà giá»ng như cáºu, má»t khi em ấy rÆ¡i và o, tôi sợ con bé nghÄ© không thông.â Lục Hoà i Chinh cúi Äầu, di di mÅ©i chân trên mặt Äất, không nói lá»i nà o, ÄÆ°á»ng nét nÆ¡i gò má mÆ¡ há» không rõ. âTôi nghe Äá»i trưá»ng Tôn nói, con ngưá»i cáºu ác tá»i ná»i không nháºn há» hà ng thân thÃch, nếu tháºt sá»± ác như thế thì quả quyết xem nà o, chứ tưá»ng giá»ng cáºu nghÄ©, ác vá»i em ấy má»i là tá»t cho em ấy sao? Cáºu cứ láºp lá» như thế, ngưá»i bá» tá»n thương sẽ là em ấy Äấy, cáºu có biết không hả?â Lục Hoà i Chinh không nói thêm, gió xuân không hiá»u ý tứ, vẫn chưa hay biết gì lưá»t qua gương mặt tuấn tú cá»§a anh. Má»t Äêm trầm tÄ©nh, cây cá»i Äứng lặng vì anh. Triá»u Äại Lâm không nhìn anh nữa, nghiêng Äầu thấp giá»ng, thá» Æ¡ ném ra má»t câu: âTrưá»c khi Äến Äây, con bé có gá»i cho tôi, nói muá»n kết hôn vá»i cáºu.â Như sấm sét Äánh trúng là m anh sá»±c tá»nh, lúc bấy giá» ngưá»i má»i có phản ứng. Lục Hoà i Chinh vá»n cúi Äầu, lông mi dà i theo mà mắt rÅ© xuá»ng, vừa nghe thế thì Äá»t nhiên má» choà ng mắt, trong Äôi mắt quanh-nÄm-không-quan-tâm-gì và o giá» phút nà y lại chợt ánh lên cảm xúc không tên, mặt Äầy kinh hoà ng như thá» bá» sét Äánh trúng, ngay cả cánh tay ban nãy còn gác lên lan can cÅ©ng thu vá», rá»i lại cÄng thẳng chẳng biết Äặt Äâu, cuá»i cÅ©ng vẫn Äặt lên lan can. Gió trÄng vô biên, lòng ngưá»i sâu kÃn. Lục Hoà i Chinh nhá» lại lần mình Äá»i Äầu vá»i ngưá»i ta á» trên không, sau khi báo cáo má»i công viá»c vá»i lãnh Äạo qua vô tuyến rá»i khám xét Äá»a hình, anh dẫn máy bay Äá»ch tá»i vùng không pháºn, cuá»i cÅ©ng là phát cảnh cáo Äuá»i Äi bẳng tiếng Anh, nếu như Äá»i phương không chá»u rá»i Äi, anh sẽ láºp tức bắn rÆ¡i Äá»i phương. Mà trong khoảnh khắc ấy lòng anh cá»±c kỳ bình tÄ©nh, còn nói Äùa ÄÆ°á»£c vá»i tân binh bên cạnh, phải nhìn non sông Äất nưá»c cá»§a tá» quá»c mình cho kỹ và o, sau nà y không chừng không còn cÆ¡ há»i ngắm nữa. Vẫn chưa có bạn gái Äúng không, không sao, tôi cÅ©ng không có. Äến má» hôi cÅ©ng chẳng Äá» lấy má»t giá»t. Mà lúc nà y, má»t câu vừa rá»i cá»§a Triá»u Äại Lâm lại là m lòng anh dấy lên ngá»n sóng kinh hoà ng, như chiếc thuyá»n nhá» trôi dạt trên biá»n rá»ng mênh mông mặc mưa sa bão táp mấy nÄm, bất chợt hôm nay lại nhìn thấy hòn Äảo ảo ảnh, là chân thá»±c trong cõi má»ng, thế nhưng lại chẳng chạm tá»i ná»i, hoảng há»t không thôi. Triá»u Äại Lâm nói: âNÄm nay Vu Hảo hai mươi tám, nhưng EQ cá»§a con bé lại còn không bằng má»t Äứa trẻ, con nÃt còn biết lấy lòng ngưá»i lá»n, còn con bé thì không, nói chuyá»n rất thẳng thắn. Giáo sư Hà n nói lúc nhá» em ấy gặp phải chuyá»n â có Äiá»u Äây là chuyá»n riêng cá»§a Vu Hảo nên tôi không tiá»n nói vá»i cáºu, nếu sau nà y có cÆ¡ há»i thì Äá» chÃnh em ấy nói cho cáºu biết Äi â cÅ©ng bá»i vì thế mà trong tÃnh cách em ấy vẫn còn chá» thiếu sót, chá» cần cáºu Äá»i xá» tá»t má»t chút là Vu Hảo rất dá»
hãm sâu và o, nếu như cáºu tháºt sá»± không cho ÄÆ°á»£c những gì em ấy muá»n, váºy tôi hy vá»ng, trưá»c khi cáºu có quyết Äá»nh thì Äừng là m phiá»n em ấy.â Triá»u Äại Lâm nói xong rá»i Äi, tháºt ra trong lòng cô có phần hư vô, cô Äã tiếp xúc vá»i không Ãt Äà n ông á» tuá»i nà y, cùng là vì lứa tuá»i Äánh liá»u mà trong mắt Äầy tá»i tÄm không có tia sáng, lại còn có vẻ má»t má»i Äá»i vá»i trần Äá»i trôi ná»i nà y, nhưng công viá»c thì vẫn cứ như váºy, cả ngà y cứ lÄn lá»n không biết Äang là m gì, nhưng lại oán trách gia Äình khiến bản thân áp lá»±c quá lÆ¡n. Suy cho cùng vẫn là Äà n ông Äi bên bá» sinh tá», khà thế mạnh mẽ tá»i ná»i ngưá»i như cô vẫn phải gáºp ngưá»i trưá»c mặt anh. Nhưng quả thá»±c cô không Äà nh lòng Äá» Vu Hảo cứ thế bá» ngưá»i ta dắt mÅ©i Äi. Lục Hoà i Chinh gá»i cô ấy lại: âVu Hảo muá»n Äi siêu thá» mua gì, tôi Äi mua giúp rá»i nhá» chá» chuyá»n há» cho cô ấy, ngà y mai Äừng Äá» cô ấy ra ngoà i.â Triá»u Äại Lâm quay Äầu, sâu xa nói ra ba chữ, âBÄng vá» sinh.â Ãng tưá»ng Äá»c thân từ lúc cha sinh mẹ Äẻ có phần xa lạ vá»i ba chữ nà y, Lục Hoà i ChÃnh sững sá»t má»t lúc lâu má»i phản ứng ÄÆ°á»£c Äó là thứ gì, không biết tại sao, phản ứng Äầu tiên là nhá» tá»i Thiá»u Phong, âBên quân y không có sao?â Triá»u Äại Lâm liếc mắt, âCó phải sau nà y cáºu Äi mua bao cao su cÅ©ng Äi tìm Thiá»u Phong không?â Lục Hoà i Chinh lúng túng quay mặt Äi, sá» chóp mÅ©i, Äứng thẳng ngưá»i dáºy, âVáºy Äá» tôi Äi mua.â Lục Hoà i Chinh mượn xe lão ÄÆ°á»ng, lão ÄÆ°á»ng không yên tâm phải phio ngưá»i Äi vá»i anh, nhưng Lục Hoà i Chinh cÅ©ng chẳng quay Äầu, cầm chìa khóa xe rá»i Äi thẳng ra ngoà i. Äợi tá»i lúc anh lái xe Äến trấn trên thì bà chá»§ siêu thá» Äã chuẩn bá» Äóng cá»a, có Äiá»u thấy ngưá»i tá»i mặc quân phục nên cưá»i hÃp mắt chÄm chưá»c cho, bá» á» khóa xuá»ng, xoay ngưá»i Äi và o, há»i anh muá»n mua cái gì. Lục Hoà i Chinh nói trưá»c, âCho tôi bao thuá»c lá.â Bà chá»§ *a* lên, khom ngưá»i kéo ngÄn tá»§ kéo dưá»i cùng, há»i: âHiá»u gì?â Lục Hoà i Chinh thuáºn miá»ng nói nhãn hiá»u anh thưá»ng hút, bà chá»§ lấy ra ÄÆ°a cho anh, âCòn gì nữa không?â âBÄng vá» sinh.â Anh vẫn biá»u tình như thưá»ng. Bà chá»§ báºt cưá»i Äi ra khá»i quầy, tuy là tiá»m nhá» nhưng chất Äầy rất nhiá»u thứ, trên Äất bà y Äá» linh ta linh tinh, bầ ấy lấy chân Äá ra, dẫn Lục Hoà i Chinh Äến vá» trà ká» hà ng, giÆ¡ tay chá» rá»i há»i anh: âBạn gái cáºu thưá»ng dùng loại nà o?â Lục Hoà i Chinh lưá»i giải thÃch vá»i bà chá»§, thầm chấp nháºn câu bạn gái trong miá»ng bà ấy, ánh mắt nhìn lên ká» hà ng bà y la liá»t, anh cÅ©ng không biết Vu Hảo thưá»ng dùng loại nà o nữa. Lúc Äi quên không há»i. Bình thưá»ng anh luôn cho rằng mình chu Äáo, nhưng trong vấn Äá» phụ nữ thì anh vẫn có phần lÆ¡ là khinh thưá»ng. ⦠Cuá»i cùng lúc tÃnh tiá»n, bà chá»§ nhìn quầy hà ng la liá»t Äá», quét má»t bá»ch là ngẩng Äầu nhìn Lục Hoà i Chinh, quét thêm bá»ch nữa rá»i ngẩng Äầu nhìn tiếp, vui tá»i ná»i không khép miá»ng lại ÄÆ°á»£c. Chá» Äến lúc Lục Hoà i Chinh xách túi lá»n Äi vá», rá»t cuá»c bà cÅ©ng hà i lòng Äóng cá»a siêu thá», trong miá»ng ngâm nga Äiá»u hát dân gian, thầm nghÄ©: dạo nà y có nhiá»u kẻ ngá»c yêu ÄÆ°Æ¡ng tháºt. Trá» vá», Lục Hoà i Chinh ÄÆ°a Äá» cho Triá»u Äại Lâm. Triá»u Äại Lâm ngá»i xá»m dưá»i Äất Äếm từng Äá» trong túi lá»n, ngẩng Äầu nhìn ngưá»i Äà n ông Äứng dá»±a và o lan can vá»i vẻ không tin ná»i, âCáºu mua nhiá»u Äá» như váºy là m gì? Biết dùng tá»i khi nà o Äây?â Lục Hoà i Chinh nà o biết Äá» cá»§a phụ nữ lại phiá»n phức thế chứ, bà chá»§ tiá»m há»i hãng gì anh cÅ©ng không trả lá»i ÄÆ°á»£c, lại há»i anh muá»n dùng loại mặt bông hay loại mặt lưá»i, anh há»i có gì khác nhau sao, bà chá»§ nói thứ nà y có liên quan Äến loại da, da khô thì dùng loại mặt bông, da trung tÃnh sẽ dùng loại mặt lưá»i, dùng không Äúng sẽ bá» dỠứng, anh thì lại không biết da Vu Hảo là loại gì, thế nên dứt khoát lấy hết, kết quả lại há»i anh muá»n loại dà y hay má»ng, có cánh hay không có cánh, loại bình thưá»ng hay siêu dà i⦠Anh bá» há»i lòng vòng má»t há»i, Äà nh mang vá» hết cho cô váºy. Lúc gần Äi bà chá»§ còn ÄÆ°a cho anh túi ÄÆ°á»ng Äá», nói sẽ bá» Äau bụng, thứ nà y dùng Äá» bá»i bá» máu, lúc chiá»u anh thấy sắc mặt cô không tá»t lắm nên nháºn lấy. Triá»u Äại Lâm cảm thấy dù có là Äà n ông thông minh tá»i mấy thì vẫn có lúc ngá»c nghếch, có Äiá»u ngá»c nghếch nà y lại phần Äáng yêu, cô xách túi lên, vá» vai Lục Hoà i Chinh tá» vẻ cám Æ¡n. Lục Hoà i Chinh tá»±a và o lan can nói: âCô ấy có thiếu gì thì chá» cho ngưá»i nói vá»i tôi, tôi sẽ Äi mua, Äừng Äá» cô ấy má»t mình ra ngoà i.â Triá»u Äại Lâm không quay Äầu lại, giÆ¡ tay ra dấu OK. Ngà y hôm sau Vu Hảo tá»nh dáºy, nhìn thấy má»t bà n chất Äầy bÄng vá» sinh há»t như ảo thuáºt biến ra. Triá»u Äại Lâm Äang kiá»
ng gót chân gá»i Äiá»n thoại cho giáo sư Hà n báo cáo tình hình, Vu Hảo ÄÆ°a mắt nhìn ý há»i Äây là cái gì, Triá»u Äại Lâm tắt máy, Äi tá»i Äứng tá»±a và o bà n, cưá»i hÃp mắt nhìn cô: âNếu chá» nói chá» mua, có phải em sẽ thất vá»ng lắm không?â Vu Hảo cúi Äầu, âKhông có.â âThôi Äi.â Thấy cô không có biá»u cảm gì, Triá»u Äại Lâm tá»± xấu há», nói Äúng sá»± tháºt: âLục Hoà i Chinh mua Äấy, có lẽ tiá»u tá» nà y bá» bà chá»§ xoay mòng mòng nên má»i mua vá» má»t Äá»ng, không biết em dùng gì mà cÅ©ng không biết gá»i vá» há»i. Äúng là Äá» ngá»c mà .â Vu Hảo: âAnh ấy không có Äiá»n thoại, Äiá»n thoại Äá» á» chá» lãnh Äạo rá»i.â Triá»u Äại Lâm chá»ng hai tay lên mép bà n, cúi Äầu nhìn vẻ mặt cá»§a Vu Hảo, âCháºc cháºc, nhanh thế mà Äã nói giúp ngưá»i ta rá»i à ? Còn chưa là m gì em mà Äã quyết lòng rá»i hả? ÄÆ°á»£c rá»i, nói xem nà o, hôm qua Äã xảy ra chuyá»n gì?â Vu Hảo ngá»§ má»t Äêm, cảm thấy mình Äã quá cay cú rá»i, cô phải nên Äá» lượng má»i Äúng, nhưng hôm qua thấy vẻ mặt anh lúc nói chuyá»n vá»i Tùy Tá» Äiá»m là lại không Äá» lượng ná»i, chuyá»n nà y mà ká» cho Triá»u Äại Lâm nghe không chừng chỠấy còn cưá»i nhạo mình nữa, váºy là mÃm môi không chá»u nói. Triá»u Äại Lâm hiá»u cô, ngược lại không há»i nhiá»u, giÆ¡ tay xoa Äầu cô, nói vá»i lá»i sâu xa: âVu Hảo à , em có biết tại sao trong sá» há»c trò cá»§a giáo sư Hà n, chá» thÃch em nhất không?â Vu Hảo ngẩng Äầu, ánh mắt trong vắt khác thưá»ng, Triá»u Äại Lâm chợt nhá» Äến hôm qua, Lục Hoà i Chinh cÅ©ng nhìn mình như thế, hai ngưá»i nà y Äúng là có tưá»ng phu thê vô hình. Cô ấy má» miá»ng, ánh mắt vô cùng nghiêm túc: âBá»i vì em có tấm lòng chân thà nh như Äứa trẻ, em không giả dá»i, không a dua ná»nh ná»t, không má»t bụng xấu xa như Tá»ng Tiá»u Äà o, cÅ©ng không vòng vo giá»ng Nguyên Tá»nh, em rất chân thà nh lại thẳng thắn. Tuy em là cô gái yết á»t, nhưng lại không kiêu cÄng, nhiá»u nghiên cứu sinh luôn ai oán ca thán thầy liên tục, chá» có em là bằng lòng Äi theo giáo sư Hà n. Có lẽ em không có nhiá»u Äiá»m là m ngưá»i ta ưa, nhưng chá» tin rằng, em là má»t cô gái khiến ngưá»i khác rất thÃch. Nên chá» cà ng hy vá»ng em, khi thÃch má»t ngưá»i thì Äừng Äá» bản thân mình lạc lá»i, dù em có yêu cáºu ta thì cÅ©ng không nên vì cáºu ta mà thay Äá»i mình, nghi ngá» bản thân, có biết chưa hả?â âChá» Ã â¦â Triá»u Äại Lâm cắt ngang lá»i cô, âCòn má»t viá»c nữa, chá» hy vá»ng em có thá» tha thứ cho chá».â Trong lòng Vu Hảo rét run, tháºt ra Äá»i vá»i cô, Triá»u Äại Lâm vừa là ngưá»i cô lại vừa là bạn, lúc cô cảm thấy mù má»t sẽ gá»i Äiá»n cho Triá»u Äại Lâm, chỠấy nói rất nhiá»u, nhưng Äá» lại ấn tượng sâu sắc nhất cho cô chÃnh là câu, âBất ká» có là gì, em phải tin rằng bản thân mình là tá»t nhất trên thế giá»i.â âChuyá»n gì ạ?â Triá»u Äại Lâm nói: âTôi qua chá» có nói chuyá»n vá»i Lục Hoà i Chinh, bảo cáºu ta Äừng Äến tìm em nữa, chá» hy vá»ng cáºu ta có thá» suy nghÄ© kỹ cà ng quan há» giữa hai Äứa, là Äến lại vá»i nhau hay nên chấm dứt. Chá» nhìn ra ÄÆ°á»£c cáºu ta rất quan tâm em, lúc ấy cáºu ta nói vá»i chá» là , bá»i vì Äó là em nên má»i không dám tùy tiá»n tiến tá»i, cáºu ta sợ em bá» tá»n thương, cÅ©ng sợ không cho em ÄÆ°á»£c tương lai mà em mong muá»n, chá» có thá» nhìn ra tia do dá»± trong mắt cáºu ta, chá» không biết quá khứ hai Äứa Äã xảy ra chuyá»n gì, nhưng chá» cảm thấy tá»±a như cáºu ấy vẫn luôn canh cánh trong lòng.â Vu Hảo biết từ trưá»c tá»i giá» nếu không phải chuyá»n cá»§a mình thì Triá»u Äại Lâm sẽ không mảy may quan tâm, rất Ãt khi quản chuyá»n vá» vẩn cá»§a ngưá»i khác, nhưng riêng chuyá»n cá»§a cô thì lại rất Äá» bụng, cô biết Triá»u Äại Lâm thương mình, sao cô có thá» trách chỠấy chứ. âCám Æ¡n chỠạ.â Là lá»i cám Æ¡n tháºt lòng, núi cao nưá»c chảy khó gặp tri âm, nháºn ÄÆ°á»£c yêu quý. Tá»±a như ông trá»i nghe ÄÆ°á»£c nguyá»n vá»ng cá»§a cô váºy. Há»i nhá» Thẩm Hi Nguyên có nói vá»i cô, chá» có các em bé á» trên những vì sao má»i có thá» cầu nguyá»n vá»i mặt trÄng, còn trẻ em trên Äá»a cầu nói chuyá»n thì bà trÄng sáng sẽ không nghe thấy, nhưng Vu Hảo lại cá» chấp cầu nguyá»n mấy lần, tá»i khi phát hiá»n Äúng là không nghe ÄÆ°á»£c thì không còn tin và o mấy chuyá»n cầu nguyá»n nà y nữa, cho tá»i khi cô lên cấp ba, gặp Lục Hoà i Chinh. Lần Äầu tiên anh tá» chức sinh nháºt cho cô, bảo cô cầu nguyá»n Äi. Cô nói không muá»n, dù sao cÅ©ng không linh nghiá»m. Ngưá»i thiếu niên ấy cưá»i nói vá»i cô, linh chứ, cáºu cứ thá» Äi. Cô bèn tùy tiá»n cầu xin, xin ngà y mai trá»i mưa Äi, không cần phải chạy trong giá» thá» dục nữa. Kết quả hôm sau không cần chạy tháºt, song không phải vì trá»i mưa mà là không biết thằng nhóc nà o khóa lại lan can thao trưá»ng, cho tá»i trưa Kim Cương má»i tìm ÄÆ°á»£c ngưá»i cạy khóa, nhưng lại cạy không ÄÆ°á»£c, còn là m trá»
nãi thá»i gian. Rất lâu sau Vu Hảo má»i biết chuyá»n ấy là do má»t tay Lục Hoà i Chinh là m, sau Äó á» trên sân thượng, Vu Hảo há»i anh tại sao lại là m như váºy. Lúc ấy Lục Hoà i Chinh vòng hai tay sau gáy ra vẻ thoải mái tá»±a và o sân thượng ÄÆ°a mắt nhìn cô, rá»i cúi ngưá»i nắm vai cô, cúi Äầu xuá»ng Äá» mắt ngang tầm cô: âTôi chá» muá»n nói cho cáºu hay, không phải chá» có Äứa trẻ vì sao má»i có thá» cầu nguyá»n, bất ká» cáºu cầu nguyá»n Äiá»u gì, sẽ có má»t ngưá»i liá»u mạng là m vì cáºu.â *** Ngà y hôm sau, Lục Hoà i Chinh không chá»§ Äá»ng Äi tìm cô tháºt. Thá»nh thoảng gặp nhau trong nhà Än, hai ngưá»i Äá»u cúi Äầu Än cÆ¡m trong bát mình, ká»· luáºt trong quân Äá»i không thá» so vá»i phòng Än á» ÄÆ¡n vá», á» ÄÆ¡n vá» còn ÄÆ°á»£c chóp chép nhá»m nhoà m lại còn nói chuyá»n riêng, còn á» Äây không ai nói má»t lá»i, cúi Äầu Än hết cÆ¡m, chá» ngưá»i trên bà n Än xong thì bưng khay cá»§a mình Äứng lên rá»i Äi. Vu Hảo và Triá»u Äại Lâm ÄÆ°á»£c sắp xếp ngá»i á» bà n cá»§a hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng vá»i Lục Hoà i Chinh. Lục Hoà i Chinh Än nhanh, lại không quá chú trá»ng, và i ba ÄÅ©a Äã Än hết khay cÆ¡m, sau Äó dá»±a và o ghế yên lặng chá» cô vá»i Triá»u Äại Lâm Än xong. Hai cô gái trá»i sinh Än rất cháºm, có lúc Vu Hảo thấy ngượng khi Äá» há» chá», bèn và lấy và Äá» cho nhanh, không ngá» là m bản thân bá» sặc. Kết quả ngà y hôm sau, tá»c Äá» Än cÆ¡m cá»§a các chiến sÄ© bà n Äó liá»n giảm xuá»ng. Triá»u Äại Lâm cÅ©ng phát hiá»n ra Äiá»u ấy, lúc Än xong Äi ra rá»a tay thì nghe thấy mấy chiến sÄ© bà n tán xì xà o: âHôm nay nhai cÆ¡m mà ê cả rÄng, lâu lắm rá»i ông Äây không Än cÆ¡m từ tá»n thong thả như thế.â Bên cạnh có má»t khuôn mặt Äen tiếp lá»i: âCác ông nói xem vì sao Äá»i trưá»ng Lục lại ÄỠý bác sÄ© Tiá»u Vu như váºy?â Hai ngưá»i còn lại Äá»u má» má»t lắc Äầu. Bá»ng bên cạnh có ngưá»i nói xen và o như ma quá»·. âChẳng lẽ các cáºu không phát giác ÄÆ°á»£c trái tim chá»m xuân tình cá»§a Äá»i trưá»ng nhà mình à ?â Nghe thấy tiếng, ba ngưá»i chiến sÄ© ngá»i xá»m trên Äất Äá»ng loạt quay Äầu nhìn. Chá» thấy Triá»u Äại Lâm khoanh tay Äứng dá»±a và o tưá»ng, cúi Äầu cưá»i hÃp mắt nhìn bá»n há» chằm chằm, góc Äá» rất Äẹp. Cảm giác nà y giá»ng như thá»i há»c sinh Äang cúi Äầu là m bà i táºp thầy giao cho, chợt ngẩng Äầu lên, bất giác trông thấy khuôn mặt âm tình bất Äá»nh cá»§a giáo viên chá»§ nhiá»m bên ngoà i cá»a sá». Ba chiến sÄ© giáºt mình Äứng báºt dáºy, lắp bắp chà o há»i rá»i hoảng chá»t chạy Äi. Triá»u Äại Lâm dá»±a và o tưá»ng nhún vai, nhát quá rá»i, cháºc cháºc. Trên ÄÆ°á»ng Vu Hảo vá» phòng ban thì bắt gặp Lục Hoà i Chinh và hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng Äi xuá»ng từ lầu hà nh chÃnh. Anh mặc Äá»ng phục huấn luyá»n thông thưá»ng, không Äá»i mÅ©, Äầu tóc húi cua sạch sẽ, gương mặt góc cạnh rõ rà ng, mặt anh không phải kiá»u nhá»n hoắt mà có ÄÆ°á»ng cong, anh Äứng dưá»i nắng nói chuyá»n vá»i hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng, lông mà y hÆ¡i nhưá»n lên, lÆ¡ Äãng quay Äầu thì thấy cô, nhưng cÅ©ng chẳng dừng lại, nhanh chóng quay Äầu vá». Vu Hảo cảm thấy anh là ngưá»i tá»nh táo tá»± hiá»u, anh luôn biết mình nên là m cái gì, mục tiêu rõ rà ng, không sợ thua kém, cÅ©ng không chá»u thua. Vu Hảo Äi tá»i cá»a phòng ban mà anh vẫn còn Äứng Äó nói chuyá»n vá»i hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng, từ Äầu tá»i cuá»i, ánh mắt không nhìn vá» phÃa cô má»t lần nà o nữa. Vu Hảo Äóng cá»a lại. Trong nháy mắt cá»a khép lại, láºp tức bên kia có ánh mắt lưá»t sang, lẳng lặng nhìn má»t há»i. Hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng nhìn ra manh má»i, cÅ©ng nhìn theo tầm mắt anh, âCáºu vá»i Tiá»u Vu?â Lục Hoà i Chinh vẫn nhìn bên kia, ngắt lá»i anh ta, âTôi nhá» những nÄm trưá»c có rất nhiá»u rắn á» quanh Äây Äúng không?â Hưá»ng dẫn ÄÆ°á»ng ngẩn ngưá»i, mù má»t gáºt Äầu, giải thÃch vá»i anh: âNÄm các cáºu tá»i Äây thì cÅ©ng không tÃnh là nhiá»u, nÄm ngoái má»i nhiá»u, bắt ÄÆ°á»£c mấy trÄm con rắn, Äá» cho mấy ngưá»i nuôi rắn trong thân mang vá». Sao cáºu lại quan tâm Äến chuyá»n nà y thế?â âBuá»i chiá»u anh cho ngưá»i tá»i phòng là m viá»c cá»§a bác sÄ© rải vôi vá»i lưu huỳnh Äi, tìm mấy ngưá»i sá»a cá»a sá» bá»t kÃn lại, Äừng Äá» rắn bò và o.â Lục Hoà i Chinh như ngưá»i mất há»n váºy, rá»t cuá»c cÅ©ng quay Äầu lại, thấp giá»ng nói: âCô ấy nhát lắm, nhìn mấy thứ Äó là không chá»u ná»i.â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương