Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn CP
Phùng Tiếu vừa má»i má» mắt, liá»n nhìn thấy má»t cái Äầu heo Äang dÃnh sát lại mình, trên mặt là nụ cưá»i Äáng khinh, tá»±a há» như Äang muá»n hôn cô.
Muá»n chiếm tiá»n nghi cá»§a cô nãi nãi Äây?
Phùng Tiếu trá»±c tiếp vứt ra má»t cái tát, lại là má»m như bông, cho dù cô dùng hết toà n lá»±c, cÅ©ng không tạo ra bất cứ thương tá»n nà o.
Phùng Tiếu láºp tức liá»n biết không thÃch hợp, thân thá» quá mức vô lá»±c, hẳn là bá» ngưá»i ta hạ dược rá»i.
Heo ca bá» má»t tát cá»§a cô chá»c giáºn, nụ cưá»i Äáng khinh liá»n trá» nên dữ tợn, giÆ¡ tay muá»n tóm lấy cô.
Phùng Tiếu tránh sang bên cạnh, tay mắt lanh lẹ nắm lấy chai rượu, thuáºn tay Äáºp thẳng lên Äầu nam nhân. Bình rượu so vá»i cánh tay má»m như bông hữu dụng hÆ¡n nhiá»u, heo ca bá» má»t Äáºp là m cho choáng váng, té ngã á» trên sô pha.
Cô nhanh chóng quyết Äá»nh, tiến lên bá»t kÃn miá»ng hắn, Äầu gá»i dùng sức thúc mạnh và o bá» pháºn không thá» miêu tả. Heo ca bá» cô Äạp và i cái, mắt trợn trắng mà ngất xá»u
Phùng Tiếu nhìn xung quanh, cô Äang á» trong má»t cÄn phòng xa hoa, Äầu Äau Äến choáng váng, cả ngưá»i cÅ©ng không còn chút sức lá»±c, rõ rà ng Äã bá» hạ dược, hoà n cảnh không mấy lạc quan.
Cô vá»i tay lấy bình nưá»c, cầm mấy viên Äá ném và o miá»ng, vừa chạy vừa nhai nhằm bảo trì thanh tá»nh. Phùng Tiếu nhanh chóng Äi tá»i toilet, cô muá»n Äi móc há»ng, phải Äem toà n bá» Äá» Äã uá»ng nôn ra.
Äan Giác rá»a tay xong, rút khÄn giấy thong thả lau tay, chợt ngá»i thấy má»t là n hương quen thuá»c lưá»t qua, má»t cô gái chạy qua hắn lao thẳng và o WC.
NÆ¡i nà y là WC nam, Äan Giác theo bản nÄng liá»n bắt lấy cánh tay cô gái, muá»n nói cho cô biết mình Äi nhầm.
Nhưng mà cô gái kia cÄn bản không có ý muá»n nghe hắn nói, cánh tay vừa bá» bắt lấy, giãy giụa má»t chút phát hiá»n không tránh thoát, cô liá»n trá»±c tiếp cắn má»t ngụm trên cá» tay hắn.
âTêâ¦â¦â Hạ miá»ng vô cùng tà n nhẫn, không cần nhìn cÅ©ng biết, khẳng Äá»nh là chảy máu rá»i.
Vá»n dÄ© là có ý tá»t, lại vô cá» bá» Äá»i xá» như váºy, Äan Giác buông tay ra, lưá»i tiếp tục quản cô.
Cô gái kia vừa Äạt ÄÆ°á»£c tá»± do Äã vá»i vá»t và o má»t gian phòng, bên cạnh vừa vặn có ngưá»i Äi ra, ngưá»i ná» hoảng sợ, láºp tức liá»n nhìn vá» phÃa Äan Giác.
âLà WC nam.â Nghe Äan Giác nói, ngưá»i ná» nhẹ nhà ng thá» ra, liếc mắt và o gian phòng cô gái kia vừa và o má»t cái, lẩm bẩm rá»i Äi, âUá»ng Äến bao nhiêu má»i có thá» và o nhầm WC a.â
Dá»±a theo tÃnh cách ngà y thưá»ng cá»§a Äan Giác, lúc nà y hẳn Äã trá»±c tiếp chạy lấy ngưá»i, nhưng nghe thấy thanh âm nôn má»a cá»§a cô gái bên trong, là m hắn có chút tâm thần không yên.
Thá»i Äiá»m cô giãy giụa, trong nháy mắt lá» ra ná»a khuôn mặt, có chút quen mắt, là m hắn nhá» tá»i ký ức xa xÄm.
Phùng Tiếu nôn tá»i mức không còn gì trong bụng má»i dùng nưá»c súc miá»ng, chá»ng Äỡ Äi ra ngoà i. Tuy rằng cô Äã cá» gắng nôn ra, nhưng mà chá» dược kia cÅ©ng Äã bá» hấp thụ qua, lúc nà y cả ngưá»i Phùng Tiếu Äá»u choáng váng vô lá»±c, may mắn cÅ©ng không tức mức hôn mê.
Cô Äi Äến bên cạnh bá»n rá»a tay, dùng tay tạt nưá»c lên mặt, lại hung hÄng vá» và i cái, quay Äầu liá»n nhìn thấy có nam nhân Äang Äứng sau mình.
Nam nhân rất cao, cô nhìn thẳng cÅ©ng chá» có thá» thấy ÄÆ°á»£c bả vai Äá»i phương, sÆ¡ mi mà u Äen, hương nưá»c hoa Cologne nhà n nhạt truyá»n tá»i.
Cô chẳng còn tý sức lá»±c nà o, cÅ©ng lưá»i ngẩng Äầu, tiếp tục hắt chút nưá»c lên mặt rá»i vòng qua nam nhân Äi ra ngoà i. Phùng Tiếu hiá»n tại là dá»±a và o ý chà cưá»ng Äại mà chá»ng Äỡ, cô cần phải nắm chặt thá»i gian tìm má»t chá» an toà n Äá» nghá» ngÆ¡i.
Äan Giác nhìn cô gái rá»i Äi, tuy rằng vẫn là không thấy rõ rà ng cả khuôn mặt, nhưng hắn có thá» xác Äá»nh, thá»±c sá»± là ngưá»i con gái Äó.
Chá» là tình trạng cá»§a cô có chút không á»n, váy trên ngưá»i chá» là mẫu mã bình thưá»ng, cÅ©ng không có trang sức xa xá» như trưá»c Äây. Thân ảnh Äang lung lay bưá»c Äi kia, cà ng là m ngưá»i ta không khá»i hoà i nghi, có thá» hay không giây tiếp theo Äã có thá» té gã?
NghÄ© tá»i hà nh Äá»ng giá»ng như Äiên rá»i vừa nãy cá»§a cô, Äan Giác không khá»i nghÄ© nhiá»u.
Cho dù hắn hiá»n tại thá»±c chán ghét cô, nhưng suy nghÄ© má»t há»i, hắn không nhẫn tâm tá»i mức thấy chết mà không cứu, vì thế liá»n cháºm rãi Äi theo phÃa sau.
Bên ngoà i có hai kẻ Äang nhìn Äông nhìn tây tìm ngưá»i, lúc nhìn thấy Phùng Tiếu liá»n Äi tá»i, bá» dáng hung thần ác sát.
Phùng Tiếu vẫn như cÅ© cúi Äầu, lung lay Äi ra ngoà i, thoạt nhìn không có chút lá»±c công kÃch nà o. Bất quá Äan Giác á» ngay phÃa sau nhìn thấy, cô không biết từ nÆ¡i nà o lấy ÄÆ°á»£c má»t bình rượu lá»n, cánh tay dùng sức nâng bình.
Hắn có thá» tưá»ng tượng ÄÆ°á»£c, lúc hai tên kia không há» phòng bá» mà tá»i gần cô, má»t ngưá»i trong Äó chắc chắn sẽ bá» bình rượu Äáºp cho ná» hoa, hoặc có lẽ là cả hai ngưá»i cÅ©ng không chừng.
Cô trá» nên như váºy từ khi nà oâ¦â¦
Äan Giác nghiêng Äầu suy nghÄ© ná»a ngà y, cÅ©ng không giải thÃch ÄÆ°á»£c, chÃnh là cảm thấy cô thá»±c khác vá»i trong trà nhá» cá»§a mình.
Hai ngưá»i cà ng tá»i gần, tay phải Phùng Tiếu cÅ©ng á» trạng thái sẵn sà ng công kÃch, Äan Giác cảm thấy có Äiá»m buá»n cưá»i, vì thế bưá»c nhanh lên phÃa trưá»c, ngÄn cản hai ngưá»i kia.
âÄây không phải nÆ¡i các ngưá»i có thá» dương oai.â
Hai nam nhân hai mặt nhìn nhau, ngưá»i trưá»c mặt mang kÃnh râm cùng khẩu trang, nhưng mà bá»n há» vẫn nháºn ra ÄÆ°á»£c, ngưá»i nà y là ảnh Äế ba nÄm liên tiếp kiêm tân Äạo diá»
n - Äan Giác. Ngưá»i nà y bá»n há» không thá» trêu và o, tiên sinh cá»§a bá»n há» cÅ©ng không Äắc tá»i ná»i.
Bất quá nếu như Äá» Phùng Tiếu chạy thoát, bá»n há» trá» vá» không có biá»n pháp giao phó cùng tiên sinh, cho nên bá»n há» vẫn là nói: âCô ta Äả thương tiên sinh nhà chúng tôi, chúng tôi chá» muá»n Äem cô ta vá» bá»i tá»i.â
Äan Giác cưá»i lạnh: âVáºy tôi có phải hay không nên Äá» Triá»u tiên sinh tra má»t chút, tiên sinh nhà các ngưá»i cùng tiá»u cô nương Äã xảy ra chuyá»n gì?â
Hai ngưá»i sắc mặt Äại biến, tiên sinh nhà bá»n há» Äá»i vá»i ngưá»i ta hạ dược, viá»c nà y nếu như bá» Äiá»u tra ra chá» sợ ảnh hưá»ng không tá»t âKhông cần, không có viá»c gì.â
Äan Giác lạnh mặt nhìn bá»n há» rá»i Äi, lại quay Äầu, lại phát hiá»n Phùng Tiếu Äã Äi ra bên ngoà i há»i sá».
âAâ¦â¦â Äi giá»ng lão thái thái, kỳ tháºt còn rất nhanh.
Nhìn má»t lúc, cuá»i cùng vẫn là cảm thấy thân ảnh Äang Äi chầm cháºm kia quá chưá»ng mắt, liá»n gá»i Äiá»n thoại.
Phùng Tiếu khó nhá»c ra khá»i há»i sá», vừa xoa thái dương vừa nhìn khắp nÆ¡i, tâm liá»n lạnh má»t ná»a, nÆ¡i nà y là ngoại ô, khắp nÆ¡i Äá»u là siêu xe, Äến má»t chiếc tãi cÅ©ng không có.
Chẳng lẽ cô phải dá»±a và o thân hình mong manh nà y Äi bá» tá»i khách sạn?
Phùng Tiếu nắm chặt bình rượu trong tay, tÃnh toán có nên dá»±a và o nó, bắt cóc má»t chá»§ xe, Äá» hắn ÄÆ°a cô Äến khách sạn?
Nếu là m như váºy, thì tÃnh là tá»i gì a?
Má»t chiếc xe thá» thao mà u Äá» Äá»t ngá»t dừng trưá»c mặt cô, trên ghế lái là má»t thanh niên tóc Äá», trên ghế phụ còn có má»t ngưá»i, ngưá»i ná» mang khẩu trang cùng kÃnh râm, mặt che kÃn mÃt, áo sÆ¡mi mà u Äen có chút quen mắt.
âMỹ nữ, muá»n Äi Äâu, tôi ÄÆ°a em má»t Äoạn.â Tóc Äá» nhiá»t tình chà o há»i.
Phùng Tiếu nhấp môi nhìn hắn, cÅ©ng không nhúc nhÃch.
Tóc Äá» cưá»i nói: âMỹ nữ không cần sợ, tôi Äây là muá»n là m ngưá»i tá»t, xe là mui trần, không cần sợ bên trong xe có vấn Äá». HÆ¡n nữa em cầm bình rượu, nếu tôi có gì không thÃch hợp, em có thá» dùng bình rượu chà o há»i vá»i Äầu tôi, không cần khách khÃ.â
Nói rất có Äạo lý, Phùng Tiếu nói: âTôi muá»n Äi khách sạn phụ cáºn.â
âÄÆ¡n giản, cách mấy km có má»t khách sạn, lên xe Äi, rất nhanh liá»n tá»i.â
Phùng Tiếu cuá»i cùng cÅ©ng ngá»i lên xe, nhưng mà toà n bá» hà nh trình tay Äá»u nắm chặt bình rượu, sẵn sà ng công kÃch bất cứ lúc nà o.
Tóc Äá» cÅ©ng không lừa cô, và i phút sau tháºt sá»± Äến má»t khách sạn, Phùng Tiếu xuá»ng xe, ghé sát và o ghế lái. Nhìn tóc Äá» và i lần, tá»±a như muá»n nhá» kỹ mặt hắn, lại nhìn thoáng ngưá»i mặc sÆ¡ mi Äen bên cạnh: âCảm Æ¡n.â
âKhông cần khách khÃ.â
Xe thá» thao cÅ©ng không láºp tức rá»i Äi, hai ngưá»i ngá»i bên trong xe, nhìn cô gái lung lay Äi và o khách sạn, không bao lâu liá»n có má»t nữ phục vụ ÄÆ°a cô lên lầu, Äợi phòng nà o Äó trên lầu 7 sáng Äèn, không bao lâu lại khôi phục bóng tá»i.
âNhân gia Äã ngá»§, Äại ảnh Äế yên tâm rá»i Äi?â Tóc Äá» cưá»i há»i.
âÄi thôi.â Äan Giác nhà n nhạt nói, lo lắng gì chứ, chẳng qua là gặp chuyá»n bất bình, thuáºn tay là m má»t chuyá»n tá»t mà thôi.
Äến ná»i cô gái kia, Äã sá»m cùng hắn không còn quan há», sau nà y cÅ©ng sẽ không có.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com