Nắm Bắt

Chương 13



Kình Vãn Mục không kể gì cả nhưng khi về nhà khi cô chui vào phòng của Huyết Hinh thì cậu kể cho cô nghe.

" Chị ấy à? "

" Hôm qua em còn tưởng vong điên nào nhập vào người chị luôn ấy chứ. "

Kình Vãn Mục đưa cô về thì đã là hơn 2 giờ sáng rồi.

Thích Huyết Nhiễm chắc chắn là cô đã kể gì đó cho anh nghe nên mới trễ như vậy.

Lúc đó, Huyết Hinh còn thức để chơi game nên đã phụ anh đưa cô lên phòng.

Thích Huyết Nhiễm la hét um sùm khiến cho ba mẹ cũng dậy luôn.

" Chị ói đầy mình anh Vãn Mục, nhìn anh ấy như muốn xé chị ra làm nghìn mảnh ấy. "

" Không có ba mẹ ở đó chắc bây giờ đang làm đám tang cho chị rồi. "

Thích Huyết Nhiễm nghe mà choáng váng.

" Đã thế... "

Nói đến đây Thích Huyết Hinh liếc nhìn chị gái.

" Làm sao? "

" Chị còn ôm anh ấy cứng ngắc không chịu buông... mặt thì vùi vào cái mớ vừa ói ra. Em nhìn mà phát khiếp! "

" Lại còn bắt anh ấy sủa và gọi chị là bố... "

Thích Huyết Nhiễm đi về phòng.

Thôi xong rồi! Xong thật rồi!

Thảo nào anh ta ghét cô như vậy.

Thảo nào lúc nãy lại hét lên như thế!

Là do cô sao?

Cô có nên nhắn tin xin lỗi không?

Thích Huyết Nhiễm lăn mấy vòng trên giường muốn hét lên nhưng lại sợ ba mẹ nghe thấy.

Sau đó, Thích Huyết Nhiễm nhục nhã đến mức chẳng dám nhắc lại chuyện này. Gặp anh lại giả vờ chẳng hay, chẳng biết, chẳng nhớ gì cả.

Hai người thường xuyên ra ngoài vào buổi tối vì buổi tối mới dễ đi chơi. Kình Vãn Mục sẽ chở cô đi khắp nơi trên chiếc xe moto của anh. Bây giờ trên xe của Kình Vãn Mục luôn có hai chiếc nón, một chiếc của anh và một chiếc của cô.

Mối quan hệ giữa hai người vẫn vậy, vẫn chọc ghẹo nhau nhưng Kình Vãn Mục đã ít lớn tiếng với cô hẳn. Chắc là đã anh phải kiềm chế rất nhiều.

Hôm nay, Kình Vãn Mục đưa cô mới khu ẩm thực nổi tiếng. Hai người cứ mỗi món lại mua một phần rồi cùng nhau ăn, vừa có thể thử được nhiều món lại không bị ngán.

" Kình Vãn Mục, món này cay quá. "_ Huyết Nhiễm nhăn mặt đưa que cay cho anh rồi cầm lấy ly nước hút lấy hút để.

" Tôi đã bảo rồi không nghe. "_ Kình Vãn Mục liếc nhìn cô rồi ăn hết phần còn lại không hề chê bai gì.

Thích Huyết Nhiễm đối với chuyện này đã quá quen rồi.

Lúc đầu, Kình Vãn Mục không ăn được món bánh rau củ vì vị của nó khá kì lạ. Thích Huyết Nhiễm thấy thế thì tiếc, sợ anh bỏ uổn nên ăn luôn.

Kình Vãn Mục nhìn thấy cô cắn vào cái chỗ anh vừa cạp thì mặt đỏ tía tai, chỉ chỏ cô đủ điều.

Thích Huyết Nhiễm không thèm đoi co với anh, khi cô không ăn được món gì đó lại nhét vào mồm anh.

Kình Vãn Mục lúc đầu mặt nhăn mày nhó nói mình có bệnh sạch sẽ không thể ăn đồ có chứa nước bọt của người khác.

Bây giờ thì...

" Bên kia có món gì kìa. Chúng ta qua đó đi. "_ Thích Huyết Nhiễm kéo tay anh qua bên giang hàng khác.

" Bà chủ cho chúng tôi món này, món này, món này... Mỗi cái một phần thôi nhé! "

Thích Huyết Nhiễm chỉ tay đủ chỗ.

Kình Vãn Mục thì trả tiền nhưng mà tiền lấy từ... túi xách nhỏ của cô.

Đừng chê Kình Vãn Mục không ga lăng, anh chỉ là sắp xem cô như thằng bạn thân rồi.

Ở gần Thích Huyết Nhiễm, anh không cảm nhận được chút gì gọi là một cô gái.

" Thích Huyết Nhiễm? "

Một giọng nói vang lên, cô nghe thấy nụ cười đang nở trên môi liền vụt tắt.

" Là cô thật nhỉ? "

Ngu Hẩn Nhi vòng ra trước mắt Thích Huyết Nhiễm chớp mắt hỏi.

" Trốn đến đây sao? Xem ra cô sống tốt quá nhỉ? "

Ngu Hẩn Nhi nhìn cô từ trên xuống dưới đánh giá.

" Tất nhiên vì không nhìn thấy mặt cô nên tôi sống rất tốt."_ Huyết Nhiễm liếc nhìn cô ta, rồi đưa tay nhận lấy phần đồ ăn mà mình đã gọi.

" Hay nhỉ? Đi rồi liền lên mặt với tôi? "_ Ngu Hẩn Nhi đẩy vai cô.

Thích Huyết Nhiễm thoáng cau mày, liếc nhìn cô ta rồi lại nhìn Kình Vãn Mục.

Kình Vãn Mục nhìn hai người không biết nghĩ gì.

Thích Huyết Nhiễm lười biếng trả lời, nếu còn nói nữa thì cô sẽ đánh người mất.

" Cô chỉ vì tức giận chuyện nụ hôn đó mà bỏ đi không một lời từ biệt với Mạn Kinh Tân sao? Có biết anh ấy đã tức giận thế nào không? "

Ngu Hẩn Nhi không buông tha cho cô.

" Chuyện của anh ta thì liên quan gì đến tôi? "_ Thích Huyết Nhiễm khó chịu trả lời lại.

Cô suýt thì quên mất anh ta là ai rồi vậy mà con nhỏ này lại nhắc đến.

" Hay nhỉ? Không phải cô yêu anh ấy đến mức chẳng màn danh dự, sĩ diện sao? "

" Cô vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ? Vẫn nói nhiều như vậy? "_ Thích Huyết Nhiễm nhìn cô ta, gương mặt lạnh lùng khó gần.

" Thích Huyết Nhiễm! Cô dám... "

Ngu Hẩn Nhi siết chặt tay định đánh cô nhưng Kình Vãn Mục đã nắm tay cô ta lại và hất ra.

" Anh, anh là ai vậy hả? "_ Ngu Hẩn Nhi bất ngờ nhìn anh.

" Cô là bạn cũ của Huyết Nhiễm nhỉ? Nhắc bạn trai cũ trước mặt bạn trai mới thì không nên chút nào đâu nhé! Phép lịch sự tối thiểu này cô cũng không biết sao? "_ Kình Vãn Mục khoác vai Thích Huyết Nhiễm.

Thích Huyết Nhiễm mở to mắt nhìn anh.

Ngu Hẩn Nhi nhìn hai người đến ngớ người.

" Thảo nào cô diện toàn đồ hiệu, thì ra là cặp với trai thành phố à? "_ Ngu Hẩn Nhi nhếch môi.

" Này nhìn anh trông sáng sủa nên tôi khuyên thật lòng nhé! Bạn gái của anh từng là chó liếm, ở dưới quê bám lấy đàn ông chẳng rời đâu. Nhà cô ta thì nghèo mục nát đến chó còn chê, bạn bè xung quanh có ai dám chơi chung với cô ta đâu. Sau này nhà của cô ta dô quy hoạch nên mới chuyển đi, chắc chắn anh đã bị lừa nên mới quen phải cô ta đấy. Hỏi thật nhé, quen cô ta khi ôm nhau anh chẳng ngửi thấy mùi sình lầy à? Cô ta ở quê toàn đào đất, bới khoai thôi đấy. "

Ngu Hẩn Nhi nhìn anh như thể đang nhìn một người bị hại đáng thương.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com