- Lão Bộ! Địch nhân của ngươi đánh đến tận cửa rồi!
Ma nữ An Sênh ...!không phải là đối thủ trận tiếp theo của lão Bộ sao? !
Không ngờ người ta lại tự mình đánh đến tận cửa, cái này gọi là cái gì? Khiêu khích sao?
Có U tỷ chúng ta ở đây ngươi cũng dám khiêu khích? Đừng tưởng rằng ngực lớn thì ngươi lợi hại!
- Thì ra là ngươi Nam Cung Vô Khuyết, đã lâu không gặp, nghe nói Thiên Địa Huyền Hỏa của ngươi bị người ta rút đi rồi...!Thế nào, có vượt qua cuộc thi vòng loại không?
An Sênh thấy Nam Cung Vô Khuyết, khẽ nheo mắt, cười nói.
- An ngực lớn, thực lực của ta ngươi cũng không phải không biết, ta giống như loại người quen dựa vào ngoại lực sao? Ta dựa vào nội tại!
Nam Cung Vô Khuyết cảm thấy không vui, nữ nhân này đang hoài nghi nội tại của hắn! Cho nên trừng mắt, nhìn ngọn núi cao vút trước ngực An Sênh mở miệng nói.
- Ngươi vẫn trước sau như một, không biết xấu hổ...!Được rồi, hôm nay tỷ tỷ tới không phải để tìm ngươi, nghe nói chủ quán ở đây chính là đối thủ trận tiếp theo của ta, cho nên tới thăm hỏi một chút.
Ma nữ An Sênh nói.
- Muốn ăn cái gì thì gọi, thăm hỏi gì đó thì không cần.
Song, Bộ Phương cũng không từ trong phòng bếp đi ra, chỉ có thanh âm bình tĩnh từ đó bay ra.
- Gọi thức ăn?
Ma nữ An Sênh sửng sốt, khóe miệng nhất thời hiện lên một nụ cười:
- Được, tỷ tỷ ta gọi thức ăn.
- Tiểu Đoạn Đoạn, ngươi không phải rất thân thiết với Bộ lão bản sao? Nói cho ta biết...!Món ăn gì ngon?
Ma nữ An Sênh quay đầu nhìn về phía Đoạn Vân đang chăm chú quan sát con chó đen nói.