Có hai loại người có khả năng đạt được thành tựu vĩ đại trong đời nhất, đó là võ giả hoàn toàn là đơn thuộc tính và thiên tài tuyệt thế có thể chất ngũ hành.
Thể chất đặc thù của bản thân họ chính là ưu thế được trời cao ban cho.
Còn võ giả song thuộc tính, tam thuộc tính thậm chí là tứ thuộc tính - những người được gọi là thiên tài kia thì ngược lại.
Nguyên tố ngũ hành trong cơ thể họ không hề cân bằng, chính xác hơn là hỗn tạp.
Càng tu luyện, thiếu sót của họ càng rõ ràng!
Mục Vỹ biết được chuyện này nhờ quãng thời gian ở đại thế giới Vạn Thiên.
Những người này lấy làm vinh dự vì được tiến vào Ngũ Hành Thiên Phủ, nhưng họ hoàn toàn không biết rằng đằng sau niềm vinh quang ấy là những tai hại sẽ làm mình khốn đốn hơn.
Mất nhiều hơn được.
Mục Vỹ chẳng mong đợi họ sẽ thông suốt điều đó.
"Giải thích nhiều làm gì cho mất công, ta đoán chắc tên Ngũ Hành Ngọc Minh đó biết đấy!"
"Kết trận, giết hắn!"
Nghe Mục Vỹ tỏ ra khinh thường bọn họ đến thế, Tịnh Vũ nhỏ giọng gắt lên.
"Ngũ Linh Phong Sát Trận!"
Hắn ta vừa dứt lời thì đông đảo đệ tử có mặt tại đây đều sững sờ, ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên.
"Ta không nghĩ cảnh giới của chúng ta đủ cao để lập Ngũ Linh Phong Sát Trận đâu".
"Đúng đấy!"
"Nghe lời ta!"
Tịnh Vũ quát: "Ta sẽ làm tâm trận chống đỡ cho trận pháp, các ngươi chỉ cần tập trung vào tấn công thôi".
"Được!"
Cuối cùng những người khác vẫn thỏa hiệp, gật đầu nhìn hắn ta.
Tu vi của Mục Vỹ rành rành ra đó, họ mà xông lên thì có mà chịu chết.
Rồi họ sẽ bị hắn g**t ch*t toàn bộ thôi.
Nhưng nếu kết trận thì chắc chắn là càng ít người, sức mạnh bộc phát được càng khủng khiếp rồi.
Mục Vỹ chưa chắc trụ nổi cú bạo tạc ấy.
Kể cả khi hắn chịu đựng được thì họ vẫn có thể cầm cự một thời gian đợi Ngũ Hành Ngọc Minh thành công, khi đó họ sẽ được chiêm ngưỡng Mục Vỹ bị Ngũ Hành Ngọc Minh hành hạ thế nào.
"Ngũ Linh Phong Sát Trận!"
Khẽ quát một tiếng, Tịnh Vũ chém một nhát đao xuống đất.
Tiếng rắc rắc rắc lập tức vang lên.
Từng vết nứt hiện ra trên mặt đất, rồi chúng dần mở rộng, trở thành những kẽ nứt khổng lồ.
Nhìn kỹ lại, một loạt vòng tròn kì lạ hiện ra tại chính giữa các kẽ nứt.
Đám đệ tử thấy vòng tròn bèn bước ra thật nhanh.
Trong phút chốc, Tịnh Vũ đang đứng tại chỗ như thôn tính tất cả sức mạnh và trở thành ngọn nguồn phát tán chúng ra ngoài.
"Ơ?"
Khung cảnh này làm Mục Vỹ sửng sốt.
Dùng trận pháp để tập trung sức mạnh của nhiều người lên một người à?
Nghĩ vậy, hắn cười nhẹ.
Mấy người này cũng biết động não đấy.
Nhưng thi triển trận pháp trước mặt Mục Vỹ ư?
Những kẻ này ngu ngốc chết mất.
"Ngươi kết trận được thì ta cũng phá trận được, mà để thử xem cái gọi là Ngũ Linh Phong Sát Trận của ngươi có uy lực thế nào đã!"