Lời của Lăng Gia vừa ra, đối với người dân quanh năm chỉ quanh quẩn ruộng đồng, thậm chí phần lớn còn chưa từng bước chân khỏi huyện Thanh An, tầm mắt tất nhiên là cũng vô cùng hạn hẹp tới nói, chẳng khác nào một quả pháo lép bất ngờ phát nổ giữa chợ phiên, ai nấy đều giật mình, mặt mày biến sắc.
Vào thời điểm mà đạo đức gia đình được xem như một trụ cột không thể xâm phạm — nơi “tác phong lối sống” được đem làm thước đo phẩm hạnh, và “đạo đức cách mạng” là tiêu chuẩn đánh giá con người — thì hành vi đàn ông bỏ vợ bỏ con để chạy theo người đàn bà khác không chỉ là điều tối kỵ trong quan niệm truyền thống, mà còn là một loại sai phạm nghiêm trọng trong tiêu chuẩn chính trị và tổ chức. Những người có mục tiêu bước chân vào con đường chính trí, đặc biệt là đối với cán bộ đang đương chức hành vi như vậy chẳng khác nào tự tay đào hố chôn sự nghiệp.
Đây cũng là vì cái gì lúc ấy Cố Nguyệt Hoài chỉ nhắc đến đường Vọng Xuân cùng đủ khiến cho thần sắc của Nhiếp Bội Lan thay đổi.
Đỗ Kim là Phó Thư ký của Ủy ban Cách mạng huyện, thân là cán bộ cấp chính quyền, mỗi lời nói việc làm đều phải nghiêm chỉnh tuân thủ theo đường lối của tổ chức, giữ gìn hình ảnh và kỷ luật của Đảng. Nếu để lộ ra rằng ông ta còn đang trong tình trạng hôn nhân hợp pháp mà lại lén lút chung sống với một người đàn bà khác, thậm chí còn có con riêng, lại ngang nhiên đưa cả hai mẹ con về sinh sống ngay tại đường Vọng Xuân thì đó không còn là chuyện riêng tư, mà là hành vi vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tổ chức và đạo đức cách mạng.
Một khi chuyện này bị phơi bày, Đỗ Kim không chỉ đối mặt với việc bị cách chức để điều tra, mà còn có khả năng bị đưa ra kiểm điểm trước toàn thể quần chúng. Ở một thời đại mà mỗi sai sót về đạo đức đều bị quần chúng giám sát nghiêm ngặt, thì hậu quả không chỉ là “mất mặt”, mà rất có thể là mất hết cả sự nghiệp, danh dự và địa vị. Người dân khi ấy cũng không dễ dàng bỏ qua — kẻ nào làm chuyện trái đạo lý sẽ bị dân chúng chê cười, bị coi là phần tử thoái hóa, thậm chí có thể bị ném trứng thối, hắt nước bẩn trước cổng nhà như một hình thức trừng phạt không chính thức nhưng vô cùng nặng nề.
“Thật không ngờ, cứ tưởng con gái nhà họ Điền cải tà quy chính, tìm được một người chồng tốt cùng quay trở về thăm quê nhà, ai ngờ lần này lại trực tiếp trở thành hồ ly tinh phá hoại hạnh phúc gia đình của người khác !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Còn phải nói sao, quả nhiên đã là cẩu thì không thể đổi được thói ăn phân. Tốt không học lại đi học thói hư tật xấu, biết người ta có vợ có con, còn chen chân vào. Thứ người như vậy, có còn biết liêm sỉ là gì không?”"
“Này, cậu thanh niên vừa rồi còn nói, vợ của nam nhân này còn mới sinh con có đúng không ? Phụ nữ sinh con có bao nhiêu khó khăn vất vả, hắn cư nhiên liền mặc kệ vợ con, ra ngoài hưởng thụ ? Xem ra cũng chỉ là nhìn nhân mô cẩu dạng mà thôi. Còn Điền Tĩnh nữa .... Cô ta còn là người của đại đội sản xuất Đại Lao Tử nữa chứ, cô ta làm vậy khác gì tự tay bôi tro trát trấu lên mặt cả đại đội!”
Nga
“……”
Từng lời một, như lưỡi d.a.o bén cắt vào da thịt. Người đông miệng nhiều, câu trước nối câu sau, chẳng ai nể nang, chẳng ai giữ mồm giữ miệng. Mỗi câu, mỗi chữ đều mang theo sự khinh bỉ, căm phẫn và xấu hổ thay, như muốn lột trần cả hai con người kia ra giữa thanh thiên bạch nhật. Người thì phẫn nộ mắng mỏ, người thì khịt mũi khinh khi, có kẻ hận không thể xách chổi quét thẳng đôi gian phu dâm phụ ấy ra khỏi đất tổ, khỏi thôn làng, tránh để tiếng xấu lan xa rồi cả đại đội lại bị liên luỵ, bị dân xứ khác chỉ tay bàn tán sau lưng.
Trong đám người, Vương Mỹ Hoa không còn giữ thái độ ngưỡng mộ như lúc đầu. Bà ta lặng lẽ rút túi hạt dưa vừa mới giấu vào trong vạt áo, chậm rãi bóc từng hạt, nhai rôm rốp một cách điềm nhiên nhưng đầy vẻ hả hê, nói bằng giọng điệu lạnh tanh:
“Quá bình thường. Dựa theo cái tính Điền Tĩnh từ trước đến nay, cô ta làm tiểu tam cũng chẳng khiến tôi bất ngờ gì cho cam. Thứ người như vậy, có được người chồng ra gì đâu. Mà tôi thấy... để hai kẻ đó đứng trên đất của đại đội mình chỉ tổ làm bẩn đất, ô uế cả không khí."