Nhưng fan của cô thì mất ngủ, điên cuồng tràn vào các phòng livestream của những nữ streamer khác, vừa chửi vừa spam bình luận:
[Đã xem livestream bao năm, lần đầu tiên thấy có người phát sóng mà không nói chuyện, không phản hồi, không quan tâm khán giả, được donate cũng chẳng thèm hé một lời cảm ơn!]
[Càng quá đáng hơn là, sau khi kết thúc livestream, cô ta chỉ xem mình nhận được bao nhiêu tiền, thậm chí không liếc lấy một cái vào phần bình luận! Thật đúng là thứ chẳng ra gì.]
[Tôi donate cho cô ta hơn ba nghìn tệ, vậy mà không đổi lại nổi một câu cảm ơn. Tức c.h.ế.t tôi rồi…]
[Tôi donate hơn mười nghìn tệ, cô ta ngay cả một nụ cười cũng không có! Tôi phải đi khiếu nại mới được…]
Các nữ streamer khác cũng bực lắm, nhưng vẫn phải cười gượng nịnh nọt:
[Anh à, hay anh hủy theo dõi cô ta đi, từ giờ chỉ làm fan của em nhé?]
[Không được!]
[Tại sao?]
[Cô ta xinh, chơi game giỏi, tôi sẽ canh phòng livestream của cô ta mỗi ngày, cho đến khi cô ta cười với tôi một cái mới thôi…]
Mọi người: [Anh bị khùng à?]
Mấy ông top donate: [Các người không bị khùng chắc? Có dám bỏ theo dõi, từ nay không xem livestream của cô ta nữa không?]
Mọi người ấp úng: [Cái này… trước khi ngán thì vẫn phải xem chứ…]
[Không còn cách nào, người ta đẹp thật mà, không filter, không makeup, ít ra còn hơn mấy ông giả gái hay mấy gã đàn ông gãi chân…]
Các nữ streamer khác tức tối: [Làm livestream vì hai trăm vạn đúng không?]
[Em nhớ rồi, mai nhất định phải tự mình đến xem thử xem cô ta đẹp tới cỡ nào…]
…
Sáng hôm sau khi Phong Chỉ tỉnh dậy, cô đã lên hot search.
#Cà Chua TV xuất hiện nữ streamer mặt mộc đẹp nhất mạng, chỉ chơi game, không nói chuyện.
#Toàn mạng tìm kiếm nữ streamer mới đẹp nhất, nhiều công ty giải trí tỏ ý muốn ký hợp đồng.”
#Nữ streamer đẹp nhất chơi Hắc Ngộ Không, tốc độ tay đạt trình độ tuyển thủ chuyên nghiệp.”
Vân vân và mây mây.
Nhưng Phong Chỉ không hề hay biết.
Vì cô vốn không xem hot search, không đọc tin giải trí. Ngoài nền tảng livestream Cà Chua, cô không dùng mạng xã hội nào khác.
Sau khi hoàn thành chạy sáng + luyện khí công + thái cực quyền + ăn sáng + tắm rửa xong, cô lại vào phòng livestream.
Vẫn y như tối qua.
Cô đặt điện thoại sang một bên, đăng nhập vào trò chơi 《Hắc Ngộ Không》, bắt đầu chơi lần thứ hai.
Từ đầu đến cuối, cô không nhìn vào phòng livestream lấy một lần.
Chỉ trong mười mấy phút, số người xem livestream đã vượt mười nghìn.
Một phần là đến vì nhan sắc.
Một phần là vì kỹ năng chơi game.
Còn lại là vì cả hai.
Lúc cô chơi game, phòng livestream đã rần rần:
Game thủ kêu lên:
[Trời má! Level thấp vậy mà dám đánh tiểu BOSS à?]
[Lại bị cô ấy lừa rồi! Đòn nào cũng đánh trúng điểm yếu của BOSS, không lệch phát nào, mắt nhìn với tốc độ tay kiểu gì vậy chứ?]
[666, nể quá! Thật sự nể luôn! Không c.h.é.m gió nữa, donate liền!]
Mấy người mê nhan sắc thì spam:
[Không phải tay với mắt cô ấy còn động, tôi còn tưởng là tượng hoàn mỹ luôn ấy chứ.]
[Làm sao để khiến cô ấy nhìn tôi một cái? Lộ bụng sáu múi có được không?]
[Tôi sống từng này năm, lần đầu thấy tiêu tiền mà còn không đổi được một cái nhìn của mỹ nhân…]
Một nhóm dân mạng đầu óc sáng suốt thì bắt đầu phân tích:
[Quần áo cô ta mặc rất rẻ, phòng phía sau cũng trống trơn, nhìn thì có vẻ nghèo, nhưng máy tính thì lại là hàng xịn hơn chục vạn tệ…]
[Nói cô ta thiếu tiền thì không giống, nhưng rõ ràng chẳng thèm để mắt tới mấy fan top donate…]
[Rất nhiều công ty môi giới gửi tin nhắn cho cô ta, cô ta cũng chẳng thèm xem…]
[Người đẹp như thế, đi đâu cũng là tiêu điểm, vậy mà đã qua cả một đêm rồi, vẫn chưa ai bóc được danh tính của cô ấy?]
Thực ra…
Đã có người biết thân phận của cô rồi.
Chính là Phong Tư Nặc.
Với tư cách là hoa khôi Học viện Điện ảnh và là minh tinh tương lai sắp debut, cô ta cực kỳ quan tâm đến mấy chuyện hot search kiểu này.
Ngay khi thấy cái tiêu đề “nữ streamer xinh đẹp nhất mạng” đang lan truyền rầm rộ trên mạng xã hội, cô ta liếc một cái đã nhận ra đó là Phong Chỉ.
Suýt nữa thì tức điên lên!
“Bình thường ra vẻ thanh cao lắm mà, hóa ra sau lưng lại đi làm streamer lừa tiền đàn ông để nổi tiếng?”
“Buồn nôn thật sự!”
“Không biết xấu hổ!”
Cô ta dùng nick phụ vào phòng livestream của Phong Chỉ.
“Livestream vì hai trăm vạn?”
“Là sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Tùy tiện đặt mục tiêu hay thực sự cần hai trăm vạn?”
“Tại sao cô ta lại cần hai trăm vạn?”
Cô ta đầy một đầu dấu hỏi chấm.
Phong Tư Nặc nén sự ghen ghét, kiên nhẫn ẩn mình trong góc tối để theo dõi livestream của Phong Chỉ.
Phong Chỉ chơi một mạch đến gần trưa, ngẩng đầu: “Đến giờ ăn trưa rồi.”
Cô thoát game, cầm điện thoại lên:
“Ừm, lần này kiếm được 27.895 tệ?”
“Còn ít hơn tối qua?”
“Thế này thì bao giờ mới kiếm đủ hai trăm vạn đây?”
“Bảo sao mẹ lúc nào cũng nói, kiếm tiền rất vất vả, dù có giàu đến đâu cũng không được tiêu xài phung phí.”
“Mình phải cố gắng, chiều tiếp tục livestream.”
Nói xong cô tắt livestream, vẫn không nhìn đến đám bình luận đầy màn hình.
Fan vừa chửi cô không biết quy tắc, không có đạo đức nghề nghiệp, vừa tiếp tục ngắm nhìn vẻ đẹp của cô.
Còn Phong Tư Nặc thì đã xác định được một chuyện:
“Con điên đó thật sự cần hai trăm vạn.”
“Dù không biết vì sao cô ta không xin nhà họ Phong, nhưng chỉ cần cô ta cần tiền… thì mọi chuyện dễ xử lý rồi.”
Cô ta cười lạnh, gọi một cú điện thoại, giọng nói lễ độ:
“Đạo diễn Lê, tôi muốn giới thiệu một người cho chương trình của các cô.”
“Tôi tin chắc, người này sẽ đem đến cho chương trình các cô những chủ đề nóng.”
“Tôi có thể bỏ ra hai trăm vạn…”
“Yêu cầu duy nhất là: nội dung trò chơi Thật Lòng hay Thử Thách mạo hiểm phải do tôi quyết định…”
…
Hai tiếng sau.
Phong Chỉ nhận được một cuộc gọi lạ.
Cô ấn nút nghe, không nói gì, đợi đối phương lên tiếng trước.
Đó là giọng nữ trung niên dịu dàng:
“Xin chào, có phải Phong tiểu thư Chỉ không ạ?”
Phong Chỉ đang cắm mặt ăn kem, không đáp lời.
Giọng nữ kia đợi khoảng năm, sáu giây rồi tự nói tiếp:
“Tôi là phó đạo diễn chương trình ‘Trò Chơi Can Đảm: Thật Lòng hay Thử Thách’ của Đài truyền hình Minh Thành.”
“Tôi thấy buổi livestream của cô trên nền tảng, cảm thấy điều kiện, tính cách và tài năng của cô rất phù hợp với chương trình.”
“Nên muốn mời cô làm khách mời cho số tiếp theo, tham gia buổi ghi hình trực tiếp.”
Phong Chỉ không chút do dự: “Tôi từ chối.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Cô vừa định cúp máy, đối phương liền nói tiếp:
“Chúng tôi có thể trả cô một trăm vạn thù lao xuất hiện. Đối với khách mời chưa nổi tiếng, đây là mức đã vượt khung…”
Phong Chỉ vẫn định từ chối, nhưng chợt nhớ ra một việc, mẹ cô rất thích xem show giải trí.
“Trò chơi Thật Lòng hay Thử Thách” có rating rất cao, bệnh viện tâm thần cũng thường mở xem. Có thể mẹ cô cũng thích.
Nếu cô xuất hiện trên chương trình, liệu mẹ có nhìn thấy không? Có chủ động liên hệ với cô không?
Vì thế cô ngắt lời:
“Hai trăm vạn thì tôi nhận.”
Đối phương do dự vài giây: “Được, nhưng chúng tôi hi vọng có thể ký hợp đồng ngay.”
Phong Chỉ: “Được thôi.”
Đối phương: “Tôi sẽ thêm cô vào WeChat và gửi hợp đồng.”
Phong Chỉ nhận được hợp đồng, quét mắt qua vài dòng, chỉnh sửa vài chỗ rồi gửi lại:
“Tôi muốn sửa một điều khoản.”
Đối phương nói:
“Xin lỗi Phong tiểu thư, hợp đồng của chúng tôi đều là mẫu chuẩn thống nhất. Mỗi bản chỉ khác nhau ở mức thù lao, các điều khoản khác không thể thay đổi…”
Phong Chỉ: “Vậy khỏi ký.”
Nói xong liền chặn đối phương.
Đối phương sững sờ đến không thể tin nổi:
Có biết bao người mơ được lên chương trình “Trò Chơi Thật Lòng hay Thử Thách” còn không có cửa.
Vậy mà cô, một người vô danh, lại được phó đạo diễn đích thân gọi mời, còn đưa ra mức cát-xê cao như vậy.
Không cảm ơn thì thôi, lại còn dám ra điều kiện mặc cả?
Còn dám block người ta chỉ vì không sửa một điều khoản?
Chưa từng thấy ai kiêu căng đến mức này!
Cô ta suýt nữa thì định bỏ qua Phong Chỉ luôn.
Nhưng nhớ lại thân phận người đề cử cùng lời hứa tài trợ cho tổ chương trình, cô ta phải nén giận.
Sau đó đến tìm đạo diễn chính.
“Đạo diễn Vi, người mà Phong Tư Nặc đề cử muốn sửa điều khoản này.”