Chưa đợi ta nói hết, ánh mắt bất mãn của bà mẹ chồng đã hóa thành tán thưởng:
"Hoan Hỉ, con đúng là một người mẹ tốt!"
Ta cúi người:
"Không dám nhận, không dám nhận."
Hệ thống cười như nở hoa.
Bà mẹ chồng cười như hoa nở.
Còn ta, nghĩ đến Tiểu Đậu Nha ngày càng khỏe mạnh cường tráng, cũng không nhịn được bật cười.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
*
Chỉ là... cười chưa được bao lâu, đã có hạ nhân vội vã chạy tới báo:
"Bẩm lão phu nhân, phu nhân, không xong rồi!
Đại tiểu thư đánh ngã tam công tử phủ Tề Vương rồi!
Vừa bị người Tề Vương phủ mang đi!"
Ta phốc một cái bật dậy khỏi ghế.
Chẳng lẽ... nam chính xuất hiện trước thời hạn rồi sao?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
06
Hệ thống còn kích động hơn cả ta:
"Loạn rồi, loạn cả rồi!
Nữ chính sao có thể đánh nam chính được?!
Rõ ràng là nữ chính phải bị ngược, chứ không phải nam chính bị ngược a!"
Không chỉ hệ thống, bà mẹ chồng của ta cũng giận tím mặt.
Bà ta đập mạnh tay xuống bàn, vang lên tiếng "bộp" lớn, sắc mặt giận dữ:
"Nàng ta thật to gan, ngay cả hoàng thân quốc thích cũng dám động thủ!
Quả nhiên giống hệt con mẹ đoản mệnh của mình, đều là thứ không biết an phận!"
"Giờ lão thân phải tự mình đến phủ Tề Vương, mang theo roi xin tội,
Con nhãi này, lão thân dạy không nổi nữa rồi, đành phải giao cho Tề Vương phi dạy dỗ quy củ vậy."
Nghe thế, toàn thân ta cứng đờ.
Không xong rồi!
Tề Vương phi — nổi danh khắp kinh thành là người chanh chua, ngang ngược, bảo vệ người nhà tới điên cuồng.
Nếu Tiểu Đậu Nha thật sự bị giao vào tay bà ta, còn mong giữ được cái mạng hay sao?
Ta lập tức tiến lên, vội vã nói:
"Xin mẹ chồng bớt giận!
Việc cầm roi xin tội này, để con dâu đi thay.
Người vốn mang danh Bồ Tát sống khắp kinh thành, há có thể để người ngoài chứng kiến cảnh con cháu trong nhà bị hành hạ đau khổ?"
"Con dâu thì khác, con dâu xưa nay mang tiếng là mẹ kế nghiêm khắc,
tự nhiên có thể thay người lãnh việc này,
chủ động thỉnh cầu Tề Vương phi nghiêm giáo dạy dỗ đứa bé."
Bà mẹ chồng hài lòng nhìn ta, gật đầu liên tiếp:
"Tướng phủ to lớn thế này, chỉ có Hoan Hỉ con mới biết nghĩ cho ta.
Lần này nhất định phải để Tề Vương phi dạy dỗ đàng hoàng,
nếu có lỡ tay đánh gãy chân, tàn phế, thậm chí mất mạng,
Tướng phủ chúng ta cũng quyết không có một câu oán trách."
Câu cuối cùng của bà ta, cố ý kéo dài, ẩn ý rõ ràng.
"Hoan Hỉ, con hiểu ý ta chứ?"
Ta nắm chặt nắm đ.ấ.m trong tay áo, cúi đầu:
"Con dâu nhất định không phụ sự kỳ vọng của mẹ chồng."
07
Leo lên xe ngựa đi phủ Tề Vương,
ta nghe bọn hạ nhân thì thầm tường thuật, mới biết chuyện hôm nay… hoàn toàn là nam chính đáng đời.
Hóa ra hôm nay chính là ngày sinh thần của thân mẫu quá cố của Tiểu Đậu Nha,
sáng sớm nàng đã xuất phủ ra nghĩa trang tế bái mộ mẹ.
Trên đường hồi phủ, lại vô tình đụng phải tiểu nam chính.
Bởi vì chịu ảnh hưởng từ mạch cốt truyện,
nên tiểu nam chính vừa gặp Tiểu Đậu Nha đã nổi lên hứng thú mãnh liệt,
cố chấp ra lệnh cho tùy tùng trói nàng mang về phủ để… bồi bạn chơi đùa.