Mặt Trời Của Ôn Tổng

Chương 8



Đối với loại người này, đương nhiên là phải khoét sâu vào nỗi đau của hắn ta mà xát muối.

Dù sao thì tôi cũng là hình tượng người bị hại, sau chuyện này, người thương cảm có, người cảm thấy tôi bị đội nón xanh cũng có, nhưng cơ bản đều là những ý kiến tích cực.

Chỉ cần tôi vượt qua được cửa ải trong lòng mình, hoàn toàn có thể xem chuyện này như một vũ khí lợi hại, dùng để công kích kẻ địch.

Lâm Hạ chậm rãi bình tĩnh lại, đẩy bảo vệ ra đi đến trước mặt Cảnh Ngôn, trong ánh mắt kinh ngạc của hắn ta, cô ấy dùng cả hai tay giáng cho hắn ta bốn cái bạt tai:

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Cái thứ nhất, vì đứa con của tôi; cái thứ hai, vì bản thân tôi; cái thứ ba, vì tình nghĩa nhiều năm của chúng ta; cái thứ tư, vì những lời lẽ vũ nhục mà hôm nay anh dành cho tôi và Ôn tổng."

Vẻ mặt cô ấy có chút bi thương: "Cảnh Ngôn, không phải ai cũng hèn hạ như anh."

"Đừng lấy bụng ta suy ra bụng người, anh thấy mình dơ bẩn, nên nhìn đâu cũng thấy dơ bẩn cả thôi."

"Cảnh Ngôn của ngày xưa nhiệt thành khi mới gặp gỡ, sao bây giờ lại thay đổi đến mức không còn nhận ra thế này?"

"Những thứ anh đang có, còn chưa đủ hay sao?"

Vẻ hung hăng của Cảnh Ngôn bị đánh tan hết: "Hạ Hạ."

"Anh sai rồi, là do anh quá để ý đến em, anh cầu xin em, theo anh về được không? Anh thật sự sẽ thay đổi."

"Anh đã nói rõ ràng với Bạch Thiên Dư rồi, anh triệt để cắt đứt với cô ta rồi."

"Trước đây là do anh mỡ heo làm mờ mắt, mù quáng."

Lâm Hạ lùi về sau mấy bước, cách xa hắn ta hơn một chút: "Tôi không tin, ngoại tình chỉ có lần một và vô số lần."

"Những tin nhắn đêm khuya của anh và Bạch Thiên Dư, những dấu vết ám muội, những lời lẽ trêu ghẹo, tôi không muốn trải qua thêm lần nào nữa."

"Còn nhớ lúc chúng ta mới khởi nghiệp, anh đẩy tôi ra ngoài đỡ rượu để bàn chuyện hợp đồng không? Lúc đó tôi đã cố gắng lý giải cho anh, rằng anh vừa bước chân vào xã hội nên bị người ta coi thường, anh khó chịu, nên muốn trốn tránh; nhưng cái lúc anh vì lợi ích mà cấu kết với Bạch Thiên Dư rồi lên giường với cô ta, tôi không thể nào lý giải nổi anh, muốn bò lên trên cao cũng không nên dùng cách đó."

"Anh đừng đến tìm tôi nữa, tôi sẽ không gặp anh đâu."

Lâm Hạ xoay người bước vào tòa nhà, tôi chắn trước mặt Cảnh Ngôn, hoàn toàn che khuất tầm mắt hắn ta nhìn theo Lâm Hạ.

"Hạ Hạ, Hạ Hạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Anh làm những chuyện này đều là vì em, vì đứa con của chúng ta."

"Anh chỉ là không muốn bị người ta chế giễu coi thường nữa thôi, anh sai ở chỗ nào chứ?"

"Em cho rằng anh muốn thế này chắc?"

"Bây giờ anh với thằng cởi truồng chạy trên phố có khác gì không? Tất cả mọi người đều đang xem anh như trò cười."

"Đến cả em cũng không lý giải cho anh."

Tôi nhìn bộ dạng suy sụp của hắn ta, cảm thấy hả hê vô cùng: "Cảnh Ngôn, tôi khuyên cậu vẫn nên đi bầu bạn với vị đại tiểu thư nhà họ Bạch của cậu đi thì hơn, cẩn thận nước đổ lá khoai."

Tốt nhất là hắn ta có thể mê hoặc được Bạch Thiên Dư đến c.h.ế.t đi sống lại, người không có não mới dễ đối phó.

Theo Lâm Hạ rời đi, số ít người vây xem cũng dần tản đi, chỉ còn lại một vũng bùn nhão Cảnh Ngôn.

Nghĩ thì nghĩ đẹp lắm, nhưng hiện thực sao có thể như hắn ta mong muốn được chứ?

Cá và tay gấu đều muốn có được cả hai, vừa muốn có vợ ở nhà vừa muốn có bồ bên ngoài, đúng là mơ đẹp thật, thật muốn tát cho hắn ta hai cái.

Công ty của Cảnh Ngôn sắp sửa phá sản đến nơi, việc Lâm Hạ nhảy việc sang chỗ tôi đối với thần kinh vốn đã yếu đuối của hắn ta lại càng là một kích thích nữa.

Hắn ta căn bản không tìm được chỗ ở của Lâm Hạ, chỉ có thể đến dưới lầu công ty tôi chặn đường Lâm Hạ.

Sau đó tự mình tạo ra một màn náo kịch, đẩy Lâm Hạ đi càng xa hơn.

Tôi đưa cho Lâm Hạ một tách trà, kín đáo tắt tiếng điện thoại, chuông điện thoại reo liên tục sắp làm nổ tung cả điện thoại rồi.

Không cần nhìn cũng biết, chắc chắn là Cố Tư Minh.

Sắc mặt Lâm Hạ đã hồng hào hơn đôi chút, nhưng vẫn mặc bộ thu dày cộp, rõ ràng mới chỉ đầu thu thôi mà.

Cô ấy nhìn ra những chiếc lá rụng ngoài cửa sổ, tôi mở miệng hỏi cô ấy: "Công ty kia từng có tâm huyết của cô, cô có thấy buồn không?"

Cô ấy từng vì một kế hoạch hợp tác mà cùng tôi trăm phương ngàn kế, dù đang mang thai cũng vẫn tất bật ngược xuôi.

Tâm huyết mà cô ấy bỏ ra cho công ty kia chắc chắn không ít hơn Cảnh Ngôn.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com