Màn Tự Vả Ngoạn Mục Của Tra Nam

Chương 12



Có một người mẹ tiêu tiền không chớp mắt.

Triết Triết dĩ nhiên phải có dụng cụ học tập tốt nhất.

Thằng bé mang đến trường khoe khoang.

Hôm đó, trường gọi phụ huynh đến.

Tô Duệ từ trước đến nay luôn coi trọng chuyện của Triết Triết.

Cô ấy lập tức báo cho tôi.

Giáo viên nói, bộ bút cao cấp của Triết Triết bị trộm mất, nhưng người kia không chịu nhận.

Triết Triết tức giận đến mức đánh bạn, suýt nữa dùng bút đ.â.m vào mắt bạn học.

Nhìn thấy Vệ Thư Tình cũng đến.

Tôi cảm thấy bất an.

Triết Triết lao thẳng vào lòng tôi.

“Ba ơi, ba nói bút này là mang từ nước ngoài về, chắc chắn người khác không có.

Lục Phi Phi lúc nào cũng thích giành đồ của con.

Cô ấy không giành được ba làm ba mình, nên mới đi ăn trộm bút của con!”

Phi Phi bật khóc nức nở:

“Con không phải là kẻ trộm!

Ba Họa biết con thích Thỏ Cảnh Sát nhất, nên đặc biệt mua tặng con!”

Ba Họa?

Con gái của tôi, sao có thể gọi người đàn ông khác là “ba”?

Một cơn giận bùng lên trong lòng.

Nhưng nhìn thấy dấu tay đỏ rực trên mặt Phi Phi.

Tôi bỗng nghẹn lời, không biết phải nói gì.

 

Tô Duệ sợ chuyện này ầm ĩ quá sẽ ảnh hưởng đến Triết Triết, vội vàng kéo nhẹ tay áo tôi.

Hai đứa trẻ đều là con tôi.

Một nhà, hà tất phải tính toán nhiều như vậy?

Cùng lắm thì đóng cửa dạy dỗ riêng.

Tôi nhìn con gái, nhẹ giọng dỗ dành:

“Phi Phi, anh Triết Triết hiểu lầm con.

Ba sẽ bảo anh xin lỗi con, con tha thứ cho anh được không?”

Phi Phi hoàn toàn phớt lờ tôi.

Coi tôi như không khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sao có thể như vậy?

Bao nhiêu lần trước, tôi đứng về phía Triết Triết, con bé đều chưa từng giận tôi.

Chắc chắn là do Vệ Thư Tình nói xấu tôi sau lưng.

Nhưng lúc này không phải lúc truy cứu.

Lỡ danh tiếng của Triết Triết bị hủy hoại, thằng bé còn làm sao tiếp tục học ở đây?

Tôi nhìn Vệ Thư Tình, cố gắng hòa giải:

“Triết Triết chỉ là trẻ con, Phi Phi cũng không bị thương nặng, hay là bỏ qua đi!”

“Bỏ qua?”

Vệ Thư Tình ôm chặt con gái, ánh mắt đầy xót xa:

“Lần trước, mẹ của con trai anh suýt nữa hủy hoại con gái tôi, tôi còn chưa tính sổ.

Lần này, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho con trai anh!”

Cô ấy yêu cầu nhà trường trích xuất camera.

Hình ảnh rõ ràng ghi lại cảnh Triết Triết tự dưng chạy sang lớp Phi Phi gây sự.

Nhìn thấy con bé có cây bút giống mình, liền lao đến tát con bé một cái.

Không cần phân bua, giật bút, còn định đ.â.m vào mắt nó.

May mà Phi Phi có nhiều bạn tốt.

Các bạn xung quanh kịp thời can ngăn.

Tôi choáng váng.

Tô Duệ chỉ biết ôm con trai, liên tục an ủi.

Thúc giục tôi mau chóng dàn xếp ổn thỏa.

 

Vệ Thư Tình đã báo cảnh sát.

Cô ấy thẳng thừng phơi bày mối quan hệ giữa tôi và Tô Duệ trước mặt tất cả mọi người, không hề nể nang.

Xung quanh vang lên những tiếng xì xào khinh miệt:

“Ba của Triết Triết ngày nào cũng đưa nó đi học, không ngờ lại là cha ruột của Phi Phi.”

“Phi Phi tội nghiệp quá! Mỗi lần thấy ba ruột đưa đón con trai người khác mà bỏ mặc mình, chắc đau lòng lắm.”

“Trên đời sao lại có người cha như vậy? Cưng chiều con trai của kẻ thứ ba mà không hề quan tâm đến con gái ruột.”

“Có gì đâu mà lạ? Có mẹ kế thì sẽ có cha dượng thôi!”

Không.

Không phải như vậy.

Tôi chỉ thấy mẹ con Tô Duệ đáng thương nên muốn quan tâm họ nhiều hơn một chút.

Nhưng Vệ Thư Tình không thấy vậy.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com