Cả thành phố đều chìm vào giấc ngủ, ánh đèn thưa thớt.
Dịch Yên nằm trong lòng Tô Ngạn ngủ say.
Tô Ngạn bế cô theo kiểu công chúa vào phòng ngủ.
Sau khi uống say và khóc một trận, trên đường về cô đã ngủ thiếp đi.
Đến bên giường, Tô Ngạn hơi cúi người, đặt Dịch Yên lên giường.
Chăn trắng trên giường khẽ nhăn lại, Tô Ngạn giúp cô cởi áo khoác ra rồi đứng thẳng người lên, kéo chăn trắng đã gấp lại thành hình vuông ở cuối giường.
Tô Ngạn cúi người, đắp chăn lên người Dịch Yên.
Anh chống tay bên cạnh cô, nhìn cô một lúc, rồi chỉnh lại góc chăn.
Dịch Yên dù đang ngủ, nhưng cũng không phải rất sâu.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn khi Tô Ngạn đi vào phòng tắm lấy khăn ướt, Dịch Yên đã trở mình.
Chiếc chăn anh đắp cho cô cũng bị vén lên tới eo, chiếc áo len bó sát người cô do động tác của cô mà kéo lên một chút.
Tô Ngạn đứng ở cửa, ánh mắt lướt qua vùng da trần của cô, rồi dời mắt đi.
Anh đóng cửa phòng ngủ lại, cầm khăn ướt đi về phía giường.
Khăn ướt đã được nhúng trong nước nóng, tỏa ra hơi ấm.
Dịch Yên không còn khóc nữa, nhưng trên mặt cô vẫn còn vết nước mắt đã khô.
Tô Ngạn đứng chống một chân, tay cầm khăn ướt mà không làm gì trong giây lát.
Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Dịch Yên, im lặng vài giây rồi đưa tay lên, dùng ngón cái nhẹ nhàng lau vết nước mắt trên má cô.
Dường như vẫn chưa đủ, anh cúi người, đôi môi chạm nhẹ vào vết nước mắt đã khô trên mặt cô.
Khẽ li3m một cái.
Dịch Yên trong giấc mơ có vẻ cảm nhận được một chút ấm áp trên mặt, liền quay đầu đi.
Tô Ngạn một tay mạnh mẽ xoay mặt cô lại.
Vẻ mặt anh vẫn lạnh lùng, nhìn xuống Dịch Yên từ trên cao.
Dịch Yên chết cũng không thể từ chối anh.
Anh không cho phép.
Tô Ngạn giữ chặt cằm Dịch Yên, ánh mắt lạnh lẽo và nguy hiểm.
Cảm giác như anh có thể nuốt chửng cô bất cứ lúc nào.
Dịch Yên nhắm chặt mắt, chân mày nhíu lại.
Một lúc sau, Tô Ngạn cuối cùng cũng thu lại, vẻ mặt âm u của anh dịu đi một chút.
Cuối cùng, anh chỉ cúi người, đôi môi mạnh mẽ ép lên môi cô, hôn một cái.
Tay men theo thắt lưng cô đi xuống dưới, đem phần áo bị cô co lên kéo xuống, che đi phần da tr@n trụi.
Ngay sau đó, anh đứng dậy, lấy khăn ướt lau sạch mặt cho Dịch Yên.
Dịch Yên là người không chịu được cảm giác bẩn thỉu.
Sau khi giúp cô lau mặt xong, Tô Ngạn xuống giường, rời khỏi phòng ngủ.
Khi quay lại phòng ngủ, Tô Ngạn đã tắm xong, mặc chiếc áo choàng tắm màu xám đậm.
Lần này Dịch Yên không vén chăn, giữ nguyên tư thế khi Tô Ngạn ra ngoài, rõ ràng là đã ngủ say.
Tô Ngạn vén chăn lên giường, ngồi dựa lưng vào đầu giường, đưa một cánh tay qua cổ cô, kéo cô vào lòng.
Tô Ngạn vừa mới tắm xong, cơ thể còn mang theo hơi lạnh.
Dịch Yên đang ấm áp trong chăn, nhưng khi Tô Ngạn bước vào, cô cảm nhận được hơi lạnh và ẩm ướt, vô thức co người sang một bên.
Ngay khi có ý định tránh đi, Tô Ngạn liếc nhìn cô.
Vẻ mặt anh dù vẫn lạnh lùng, nhưng động tác cũng cực kỳ thô bạo, tay anh siết chặt lấy Dịch Yên, mạnh mẽ kéo cô lại, không cho cô cơ hội thoát ra.
Eo cô bị ôm chặt, sức mạnh của người đàn ông rất lớn.
Dịch Yên khẽ phát ra một tiếng.
Âm thanh của cô khi chưa tỉnh hẳn mang theo một chút mềm mại, dịu dàng của phụ nữ.