Còn tôn thượng nhà bắt đầu nảy sinh ý định cướp bóc, Nhạc Quy bên thì khen mấy thị nữ hết lời, đến khi các nàng lui , nàng mới bưng lên một chén nước, tiện thể sang khen A Hoa một câu: "Hôm nay y phục của ngươi thật đó."
"Cảm ơn." A Hoa hờ hững đưa tay che mũi.
Nhạc Quy đặt ly nước xuống, tươi như hoa: "Trên thật sự mùi lắm ?"
Ngân hà lấp lánh
"Không ." A Hoa ho khẽ.
Nhạc Quy giận dữ: "Thế ngươi né cái quỷ gì! Đừng tưởng thấy, từ lúc xuống cạnh ngươi là ngươi cứ hoặc là dịch xa hoặc là che mũi, nếu cạnh thì thẳng , bên cũng chỗ."
Vừa , nàng dậy định .
A Hoa đành kéo nàng : "Tính tình bây giờ của ngươi còn bốc đồng hơn ."
Nhạc Quy hừ một tiếng, khoanh tay : "Vậy thử xem, lý do vì ?"
A Hoa liếc nàng: "Trên ngươi hôi, nhưng mùi của chủ nhân."
Nhạc Quy sững .
"Chỉ cần ngửi thấy mùi đó, liền nhịn mà nhớ tới cái cảnh hai các ngươi trong suốt hơn một canh giờ chuyện gì mất mặt, tránh thì chịu nổi?" A Hoa mặt cảm xúc .
Nhạc Quy thật ngờ lý do là cái , mặt lập tức đỏ như gấc: "Ngươi... ngươi lúc còn ở Ma giới từng ngửi thấy mùi ?"
Nhìn gương mặt non nớt như bảy tám tuổi của A Hoa, càng nàng càng chột , giống như bản chuyện mặt con nít, cảm giác tội trào dâng hiểu nổi.
A Hoa vốn đặt nặng chuyện bề ngoài, chỉ lạnh: "Khi đó còn cách qua mặt kính, hơn nữa lúc đó ngươi cũng dung tục đến mức ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhạc Quy nghĩ cũng , cau mày chớp mắt mấy cái : "Vậy để đổi chỗ ."
"Thôi ." A Hoa kéo nàng về: "Giờ ngửi quen , mà xong cũng thấy thoải mái hơn."
"Hứ." Nhạc Quy ngoan ngoãn xuống.
"Thế còn ngươi?" Lần đến lượt A Hoa hỏi: "Vừa bao nhiêu chuyện gì như thế, đến giờ còn trưng mặt lạnh?"
Nhạc Quy cứ tưởng che giấu kỹ, ngờ vẫn thấu. Trầm mặc một lát, nàng thở dài thườn thượt, giọng tang thương: "Đừng nhắc đến thì hơn."
A Hoa: "..." Giọng điệu , như kiểu chủ nhân nhà đủ bản lĩnh đó.
Trong đại sảnh, một màn ca vũ kết thúc, giờ đến tiết mục biểu diễn chơi pháo hoa nguội. Không là ảo giác gì, nhưng ánh sáng khi pháo hoa nổ tung lan đến tận chỗ tân chủ tọa, dù cũng chỉ như vài đốm rơi xuống, chẳng mang theo chút ấm nào.
Nhạc Quy vươn tay đón lấy một tia lửa, ánh đỏ lướt qua trong chớp mắt, đón tiếp một đợt khác. Cả đại sảnh mấy chục , chỉ nàng chơi đến vui vẻ.
"Nuôi một như trong nhà, chắc là náo nhiệt lắm nhỉ." Li Quân bất chợt .
Vừa dứt lời, chén rượu mặt liền nứt đôi.
Hắn cạn lời: "Câu cũng ngươi khó chịu hả?"
Đế Giang bình tĩnh nhấp rượu, cứ như chẳng chuyện gì xảy .
Một bữa tiệc kéo dài gần hai canh giờ, đến khi tàn tiệc thì cũng gần giờ Tý. A Hoa sớm trở về trong gương ngủ, chỉ còn Nhạc Quy uể oải theo lưng Đế Giang. Đi một đoạn, nàng phát hiện ánh trăng chiếu xuống, phản chiếu bóng lưng Đế Giang rõ ràng mặt đất.
Nàng trầm mặc ba giây, do dự giẫm một phát.
"Làm gì đó?" Đế Giang đột ngột hỏi.
Nhạc Quy trong lòng hoảng hốt, xác nhận đầu , liền nhỏ giọng : "Có... Có gì ."