Lúc Thị Tẩm, Ta Bỗng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Hoàng Đế

Chương 3



Nhìn thánh chỉ phong Quý nhân, tâm tình ta vô cùng phức tạp.

Huệ Quý nhân…

Là khen ta thông tuệ khôn khéo sao?!!

Nghe thế nào cũng cảm thấy khó chịu một cách khó hiểu!

Lòng ta dậy sóng triều dâng, nhưng trong mắt người khác, ta đã mơ hồ mang dáng dấp của một tân sủng phi.

Hoàng thượng xưa nay vốn không gần nữ sắc, mọi việc đều theo tổ chế tổ quy.

Có thai, có thể thăng vị.

Phụ huynh có công, có thể thăng vị.

Còn không có gì cả mà vẫn muốn thăng quan tiến chức?

Nằm mơ đi!

Tốc độ thăng tiến như của ta, trong hậu cung có thể nói là một ngựa vượt cả đàn.

Cây cao trong rừng, tất bị gió lay.

Ta quá mức nổi bật, Quý phi liền không ngồi yên được nữa.

Một buổi chiều nọ, tại Ngự hoa viên.

Quý phi lấy cớ ta va phải kiệu của nàng, liền phạt ta quỳ hai canh giờ giữa trời nắng gắt.

Ta quỳ giữa nắng hè rực lửa, còn Quý phi thì ngồi trong lương đình, một bên nhấm nháp hoa quả mát lạnh, một bên cười nhạt chế giễu:

“Chớ có tưởng được Hoàng thượng sủng hạnh mấy lần thì có thể kiêu ngạo quên mình.

Nơi hậu cung này, đám Quý nhân, Thường tại, chẳng khác nào đám hoa dại cỏ hoang trong ngự uyển.

Hôm nay nở rộ, ngày mai liền tàn úa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta quỳ đến đầu gối đau nhức, lại bị cái nắng hè thiêu đốt đến choáng váng đầu óc.

Bỗng cảm thấy bụng dưới có dòng nhiệt lưu trào ra.

Hỏng rồi.

Ta khổ sở cười thầm trong lòng.

E là do Hoàng thượng ngày ngày niệm niệm không quên, nên kỳ nguyệt sự của ta thật sự đến sớm.

Ta biết đó là quý thủy, nhưng người khác thì không rõ.

Cung nữ bên cạnh Quý phi hoảng hốt chỉ tay kêu lên:

“Quý phphi! Máu! Có m.á.u kìa!”

Sắc mặt Quý phi cũng tái nhợt đi vì kinh sợ.

Mọi người đều cho rằng ta đã mang long thai, giờ lại sắp sẩy!

Trong lúc hỗn loạn, ta được đưa về cung, lập tức truyền Thái y đến chẩn trị.

Thái y kia trạc ba mươi, mặt trắng râu mảnh, một tay bắt mạch cho ta, trầm ngâm trong chốc lát rồi sắc mặt đại biến, vội vàng quỳ xuống bẩm:

“Tiểu chủ… chỉ e đứa nhỏ này giữ không nổi rồi!”

Vịt Bay Lạc Bầy

Quý phi:!!!!!

Ta:!!?

Quý phi sợ đến run lẩy bẩy, ta thì kinh hãi đến mức đồng tử chấn động.

Không phải chứ?! Ngươi nói rõ ràng xem! Cái gì mà đứa nhỏ?!

Ta mấy lần thị tẩm, lần nào có cơ hội mà hoài thai?!!

Đồ lang băm!!!


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com