Livestream Đoán Mệnh: Dám Chọc Chị Đây? Đóng Cửa, Thả Quỷ!

Chương 7



Bà chủ bật loa ngoài: "Mẹ thì có chuyện gì được, chỉ là nhớ con thôi. Mà này, có phải con có chuyện gì giấu mẹ không?"

"Mẹ nói gì thế, con làm gì có chuyện gì giấu mẹ." Giọng nói đầu dây bên kia có chút chột dạ: "Mẹ gọi cho con giờ này, chắc quán không bận lắm ạ?"

"Đừng có đánh trống lảng, con nói thật cho mẹ biết, có phải đang quen bạn trai không?"

Lý Uyển tim đập thình thịch, không thể nào, bên này mẹ làm gì có người quen nào, sao có người báo tin được chứ, mẹ làm sao mà biết?

"Mẹ, mẹ nghe ai nói thế ạ?"

"Con đừng quan tâm ai nói, con chỉ cần nói có hay không thôi?"

Lý Uyển hơi do dự rồi cũng nói thật: "Có thì có, nhưng mới quen nhau được mấy ngày, nên con chưa nói cho mẹ biết."

Bà chủ trách móc: "Con bé hư này, quen bạn trai thật rồi à, hôm nay nếu không có đại sư tính ra, con còn định giấu mẹ đến bao giờ?"

Lý Uyển nghe đến "đại sư" gì đó, lập tức nhíu mày, lo mẹ bị lừa, không nhịn được nhắc nhở: "Mẹ ơi, đại sư nào chứ, mẹ đừng để bị người ta lừa. Bây giờ lừa đảo nhiều lắm, đủ các chiêu trò, mẹ tuyệt đối đừng tin."

Tô Nhiên có chút bất đắc dĩ, cô giống lừa đảo chỗ nào chứ, cô không phải lừa đảo: "Bạn trai của cô hơn cô ba tuổi, anh ta có một người em họ, đang nuôi một đứa bé trai hơn một tuổi."

Lý Uyển ở đầu dây bên kia lập tức sững sờ. Bạn trai cô ấy quả thực có một người em họ, đang trông một đứa bé, hình như hơn một tuổi một chút.

Lý Uyển đầy nghi hoặc: "Cô… cô là ai? Sao cô biết những chuyện này?"

Tô Nhiên: "Người em họ đó hiện đang sống cùng bạn trai cô."

Lý Uyển càng thêm kinh ngạc. Nếu nói biết cô ấy có bạn trai, thì có thể là đồng nghiệp từng nghe hoặc từng thấy.

Nhưng chuyện bạn trai sống cùng em họ, chỉ có ba người họ biết, người ngoài tuyệt đối không thể biết được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bạn trai nói, em họ là người khổ mệnh, cô ta vừa mới ly hôn, nhà mẹ đẻ chê cô ta ly hôn không may mắn nên không cho về. Cô ta không có chỗ nào để đi, nên muốn ở lại đây phát triển, ít nhất có anh họ ở đây còn có thể chiếu cố.

Em họ hiện tại đang kẹt tiền, nên tạm thời ở nhà anh, sau này dư dả sẽ dọn đi.

Chuyện này cô ấy chưa từng nói với ai, không thể có ai biết được.

Lời của Tô Nhiên khiến cô ấy c.h.ế.t lặng, trong lòng bắt đầu nghi ngờ. Nghe giọng nói thì đối phương tuổi cũng không lớn, thật sự lợi hại đến vậy sao?

Cô ấy không tin!

Nghĩ đến sự nghi ngờ trong lòng, cô ấy doạ dẫm: "Nói đi, cô nghe ai nói hả? Muốn làm gì? Nếu cô dám lừa tiền mẹ tôi, tôi sẽ báo cảnh sát."

Ông cụ bên cạnh nghe mà ngây người, thì ra cô bé nói đúng thật, đúng là thần thánh.

Nhìn Tô Nhiên với vẻ mặt nghiêm túc, ông cụ thầm nghĩ: Đây chẳng phải là một cô bé mười tám, mười chín tuổi thôi sao, nhìn dáng vẻ ngây thơ như đứa ngốc ấy, đâu có giống đại sư. Đại sư không phải đều tiên phong đạo cốt, râu ria xồm xoàm sao? Lẽ nào bây giờ ngưỡng cửa làm đại sư thấp đến vậy rồi?

Trong lòng nghĩ vậy, miệng lại lẩm bẩm: "Là do ta kiến thức nông cạn rồi, không thể nào?"

Tô Nhiên dừng một chút, đột nhiên hỏi: "Cô chắc là rất giàu có phải không?"

Lý Uyển hừ lạnh một tiếng, đuôi cáo lộ ra rồi chứ gì: "Xem kìa, cuối cùng cũng nói đến tiền rồi, còn nói không phải lừa tiền. Tôi có tiền thì sao chứ, cô cũng không lừa được một xu đâu?"

Lương năm của cô ấy hơn một triệu, mấy năm nay cũng tiết kiệm được kha khá, quả thực rất có tiền. Nhưng cô ấy không phải người không có não, muốn lừa tiền từ tay cô ấy, không có cửa đâu!

Một ngày tốt lành

Tô Nhiên không để ý đến thái độ của cô ấy, tiếp tục nói: "Bạn trai cô quen cô là để lừa tiền."

Lý Uyển đương nhiên không tin: "Nói bậy bạ."

Tô Nhiên tiếp tục: "Em họ của bạn trai cô cũng không phải em họ thật, mà là vợ của bạn trai cô. Họ đã đăng ký kết hôn từ lâu rồi, đứa bé trai kia chính là con của hai người họ. À không đúng, hai người bây giờ không phải vợ chồng nữa, vì để tính kế tiền bạc của cô, họ đã làm giả giấy ly hôn."




Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com