Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết

Chương 217



"Trạm cuối của đoàn tàu này là: Nhà ga trung chuyển vạn giới."

 

"Chúng tôi sẽ đưa ngài đến vị diện vị diện Vạn Giới nổi tiếng, điểm giao nhau của tất cả tiểu thế giới. Hãy nghỉ ngơi thật tốt ở vị diện vị diện Vạn Giới, để cả thể xác và tinh thần được thư giãn, tận hưởng công nghệ cao và phúc lợi cao đến từ vị diện vị diện Vạn Giới."

 

Đối với phần lớn chủ phòng, sau khi kết thúc một nhiệm vụ xuyên thư, họ có hai lựa chọn:

 

1. Trực tiếp đến thế giới tiếp theo.

 

2. Đến vị diện vị diện Vạn Giới nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng, chuẩn bị xong rồi lại xuất phát đến thế giới tiếp theo.

 

Lần trước Giản Vân Lam không hề do dự mà chọn lựa chọn số một nhưng sau khi kết thúc nhiệm vụ lần này, lại căn bản không có bất kỳ khung lựa chọn nào hiện ra… Bởi vì công ty phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới đã thiết lập sẵn.

 

Giản Vân Lam đã công lược hai thế giới, hơn nữa còn viết lại kết cục BE theo một cách khiến người ta kinh ngạc như vậy. Nói cậu là chủ phòng newbie sắp nổi tiếng nhất cũng không ngoa rất nhiều người đại diện của công ty giải trí đang chờ mong ký hợp đồng với cậu.

 

Ngay cả công ty phát sóng trực tiếp vị diện Vạn Giới cũng có rất nhiều hợp tác thương mại muốn đàm phán với Giản Vân Lam, chưa kể đến những khán giả muốn nếm thử món ngon do cậu làm.

 

Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp biết nếu để Giản Vân Lam tự chọn, cậu nhất định sẽ chọn tiếp tục đến thế giới tiếp theo. Họ quyết không thể để chuyện này xảy ra!

 

Lúc này, giọng nữ tiếp tục nói: "Sau đây, tôi sẽ giới thiệu tình hình cơ bản của vị diện vị diện Vạn Giới cho ngài."

 

Thanh âm kia phảng phất mang theo hiệu quả thôi miên thần kỳ, nhẹ nhàng như sóng biển, người bình thường nghe thấy đều sẽ muốn nhắm mắt lại ngủ một giấc thật ngon nhưng Giản Vân Lam không phải người bình thường.

 

Cậu mở mắt, vẻ mặt bất mãn: "Vị diện Vạn Giới? Tôi không cần đến vị diện vị diện Vạn Giới!"

 

Nhiệm vụ bày quầy của app [Hệ thống Trù Thần] là tiến hành ở tiểu vị diện. Tuy rằng Giản Vân Lam không hiểu biết gì về vị diện vị diện Vạn Giới, nhưng loáng thoáng cậu cảm thấy đó là một nơi nhàm chán chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ bày quầy của cậu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giọng nữ khựng lại. Giản Vân Lam nhìn xung quanh. Cậu đang ở một nơi giống như khoang tàu, bên ngoài cửa kính là bầu trời đầy sao bao la, có thể thấy rất nhiều đoàn sáng bên ngoài các vì sao như cảm nhận được sự nghi hoặc của cậu, giọng nữ giải thích:

 

"Mỗi đoàn sáng đại diện cho một tiểu vị diện, đây là kỳ cảnh chỉ có ở vị diện vị diện Vạn Giới mới có thể thấy!"

 

"Thân ái, xin ngài suy nghĩ lại cẩn thận, phúc lợi, khoa học kỹ thuật, tài phú của vị diện vị diện Vạn Giới đều là số một. Tài khoản của ngài có hàng ngàn vạn Tinh tệ quà tặng đang chờ quy đổi."

 

"Tôi không quan tâm." Lần này, Giản Vân Lam trực tiếp cắt ngang lời cô ta: "Cho tôi đến thế giới tiếp theo, tôi muốn bày quầy!"

 

Giọng nữ: "…"

 

Quả nhiên giống như những người khác nói, Giản Vân Lam này là một kẻ cứng đầu, là một hệ thống du lịch vị diện Vạn Giới giàu kinh nghiệm, cô ta có một bộ sách lược chuyên môn để đối phó với những kẻ cứng đầu như vậy.

 

Hệ thống nhớ lại lời cấp trên nói, những khách hàng như vậy thường mềm mỏng không cứng rắn chỉ cần mình kéo dài thời gian, đoàn tàu còn hai phút nữa là đến ga, khi đó Giản Vân Lam không muốn xuống xe cũng phải xuống.

 

Giọng nữ cẩn thận nói:

 

"À, thân ái, vô cùng xin lỗi chúng ta sắp đến trạm cuối, hiện tại không thể thay đổi điểm đến ngài có thể đến vị diện vị diện Vạn Giới trước, sau đó… Ngọa tào! Anh đừng đập cửa sổ a a a a!"

 

Giọng nữ ôn nhu mang theo hoảng sợ và sợ hãi. Bởi vì, cô ta trơ mắt nhìn thấy Giản Vân Lam có được thần lực trời sinh, giơ tay lên là một quyền đ.ấ.m tới pha lê trong suốt làm bằng vật liệu hợp kim cường độ cao xuất hiện những vết rạn như mạng nhện, sau đó oanh một tiếng… Cửa kính trực tiếp bị cậu đ.ấ.m vỡ!

 

Hệ thống chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm. Xong rồi, chỉ tiêu tháng này, xong hết rồi.

 

"Bên ngoài là tiểu vị diện đúng không?" Giản Vân Lam đã dẫm lên song lăng, sơ mi trắng bị gió thổi bay, cậu cười sảng khoái: "Tôi đi bày quầy đây, bái…"

 

Bên kia. Ninh Sanh đã đợi vài tiếng đồng hồ ở trạm cuối xuyên qua vị diện Vạn Giới nhưng vẫn không thấy người đâu: "…"

 

Ông chủ Giản, ông chủ Giản to lớn của y đâu?


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com