Ồ. Phó Trường Phong quen ông chủ gà rán đây đúng là quan hệ rộng lớn a. Lời này khiến quân tâm hoàn toàn tan rã. Mọi người lập tức ngoan ngoãn xếp hàng dưới sự chỉ huy của hắn, đồng thời còn tranh thủ làm quen:
"Tớ nghe theo Phó ca."
"Nếu Phó ca đã nói vậy... thì ngoan ngoãn xếp hàng thôi!"
"Phó ca, sao anh không chỉ học giỏi, năng lực cao, mà còn có nhiều mối quan hệ vậy, ngay cả ông chủ gà rán cũng quen! Học bá đúng là học bá."
Phó Trường Phong nghe lời đồn càng lúc càng lớn, cũng không phủ nhận, không khẳng định chỉ gật đầu đầy ẩn ý. Thế là, trước hố lớn liền hình thành một hàng dài.
"Chúng ta cũng đi xếp hàng đi, ông chủ gà rán sắp đến rồi!"
Tiêu Tiêu vội vàng kéo Đỗ Lân Lân sợ bị tụt lại phía sau, liền chen vào hàng. Khi nói đến hai chữ "gà rán", ánh mắt cô ta chợt lóe lên ánh sáng rực rỡ. Đỗ Lân Lân ngơ ngác xếp hàng trước hố:
"Từ từ... xếp hàng cái gì... gà rán gì..."
Anh ta là ai, anh ta đang ở đâu đây là đang làm gì. Tiêu Tiêu bên cạnh ngắm trăng, dường như đang tưởng tượng gì đó, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, cô ta cười hạnh phúc:
"Gà rán, hắc hắc, gà rán, sắp được ăn rồi."
... Tiêu Tiêu từng là hoa khôi được mọi người yêu mến đó. Đỗ Lân Lân chỉ cảm thấy choáng váng càng thêm sâu sắc, mối tình đầu của anh ta thế mà lại trở thành xếp hàng mua gà rán ở hố khoan tường sao?
Ông chủ gà rán, tôi hận ông, trả lại cho tôi tình yêu ngây thơ trong sáng... Đỗ Lân Lân tan nát cõi lòng, thời gian dần trôi về rạng sáng bốn giờ càng gần đến giờ, bọn học sinh càng thêm ồn ào mãi cho đến 3 giờ 59 phút, họ đã nghe thấy tiếng chuông xe ba gác quen thuộc từ xa.
Bọn học sinh giống như những con sư tử cuồng bạo, xao động trong hàng cũng chính vì Phó Trường Phong từ trước đến nay được mọi người ngưỡng mộ ở trại hè, danh tiếng rất tốt, hơn nữa mọi người đều tin rằng hắn quen ông chủ quầy gà rán nên lúc này mới không ai trực tiếp rời khỏi hàng, tranh nhau chui qua hố.
"Mọi người bình tĩnh, đừng vội, cứ theo hàng mà lần lượt thôi," Phó Trường Phong ôn tồn nói:
"Tôi đi trước, sau đó tôi đứng bên kia tường gọi tên theo thứ tự xếp hàng, ai được gọi thì chui qua, được không?"
Mọi người không nghi ngờ gì hắn chỉ mở to đôi mắt ngây thơ gật đầu. Thế là, họ trơ mắt nhìn Phó Trường Phong, người từ trước đến nay thanh cao tao nhã vẫn giữ nụ cười dịu dàng, chui vào hầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau đó, biến mất, biến mất... Ban đầu, mọi người thấy hắn chui qua rồi mà mãi không gọi tên ai, còn lo lắng hắn gặp chuyện gì.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Đột nhiên, một người lẩm bẩm hiểu ra: "Thằng cha đó, không phải là ngoài miệng nói duy trì trật tự, kỳ thật chỉ muốn giữ chân chúng ta, để tự mình đi cướp vị trí đầu tiên mua gà rán đó chứ..."
"Ai nói hắn quen ông chủ gà rán? Tớ nhớ hôm qua hắn cũng mới lần đầu tiên mua gà rán mà."
Mọi người: "..."
Cậu đừng nói, cảm giác bị chơi xỏ hơi mạnh. Lúc này mọi người mới ý thức được. Bọn họ, bị lừa rồi!!!
Sắc mặt mọi người khó coi vô cùng, như một đàn ong vỡ tổ ùa về phía cái hố. Dưới ánh trăng, văng vẳng một câu chửi rủa đầy hận ý:
"Cẩu tặc Phó Trường Phong, chúng ta thề không đội trời chung…"
Cùng lúc đó, tại phòng bảo vệ. Hiệu trưởng Hứa dẫn theo một đám giáo viên trực đêm, đã sẵn sàng hành động. Chuyện hai ngày trước hoàn toàn khiến lão Hứa tức điên, tính toán hôm nay sẽ bắt gọn một mẻ, để chấn chỉnh lại kỷ cương không chỉ có toàn thể giáo viên trực đêm, thậm chí ông ta còn gọi đến vài phóng viên.
Để tuyên truyền hình ảnh tốt đẹp của khu trại hè Long Đằng, nói cho cả thế giới biết rằng họ tuyệt đối không dung thứ hành vi trèo tường của học sinh. Phóng viên Tiểu Trương mang theo nhiếp ảnh gia, bật chế độ ghi hình: "Khụ khụ, hiệu trưởng Hứa, ngài có thể bắt đầu rồi."
Mấy chục cặp mắt đổ dồn về phía Lão Hứa đối diện với ống kính máy quay, Lão Hứa kiêu hãnh ưỡn ngực, mở miệng nói:
"Khu trại hè Long Đằng của chúng ta là trại hè toàn diện, khép kín, nhiều năm qua đã bồi dưỡng rất nhiều học sinh ưu tú cho các trường danh tiếng trong và ngoài nước."
"Ví dụ như học sinh xuất sắc Phó Trường Phong của khóa này, vừa có phẩm chất đạo đức tốt, vừa học giỏi, tự giác, tự cố gắng, đã nhận được thư mời nhập học của nhiều trường danh tiếng ở nước ngoài."
"Nếu những học sinh khác có thể noi theo cậu ấy, lấy cậu ấy làm gương, thì chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện khiến người khác thất vọng như vậy!"
Lão Hứa nói đầy căm phẫn, nắm chặt tay:
"Hôm nay, tôi sẽ đích thân…"
Đột nhiên, một bóng người cao lớn như gió mạnh lướt qua bên cạnh lão Hứa!