Tần suất “bùng nổ pheromone” của Từ Doãn Xuân quá cao, bất đắc dĩ phải uống thuốc để kiềm chế.
Vệ Tu cũng đề nghị hắn đeo vòng cổ, nhưng hắn vẫn kiên quyết từ chối.
Từ Doãn Xuân bướng bỉnh: “Siết cổ, không đeo!”
Vệ Tu cứng rắn: “Đeo vào cho tôi! Tôi còn đeo cả đai trinh tiết đây! Cậu không sợ mình gặp chuyện trên đường sao?”
Vệ Tu giữ chặt Từ Doãn Xuân, cứng rắn đeo vòng cổ Omega lên cổ hắn. Tuy nhiên ngay khi đeo xong, y chợt thấy sắc mặt của Từ Doãn Xuân trở nên bất an, thậm chí cơ thể còn khẽ run rẩy.
Vệ Tu sững sờ, lập tức tháo vòng cổ xuống. Y quá bất cẩn rồi!
Thuở nhỏ Từ Doãn Xuân thường bị Tam hoàng tử buộc dây vào cổ kéo đi khắp nơi, vậy mà y còn ép hắn đeo vòng cổ?
“Không đeo nữa, sau này cũng không đeo.” Vệ Tu vội ôm Từ Doãn Xuân vào lòng dỗ dành.
Từ Doãn Xuân chui tọt vào lòng Vệ Tu, cho đến khi dính chặt vào thiếu gia không chừa một khe hở nào hắn mới dần bình tĩnh lại.
244
Sau khi Từ Doãn Xuân bình tâm, thấy Vệ Tu tự trách không thôi bèn nói: “Lúc nãy lừa thiếu gia đấy, thật ra cũng không sợ đến thế.”
Từ Doãn Xuân đưa tay định tự đeo vòng cổ, Vệ Tu ngăn hắn rồi nói: “Không sao, đeo thì đeo.”
Đeo xong, hắn thấy Vệ Tu cũng cầm một cái vòng khác đeo lên.
Y muốn cùng đeo với Từ Doãn Xuân, nghĩ rằng như vậy hắn sẽ giảm bớt khó chịu.
Từ Doãn Xuân: “Thiếu gia, anh…”
Vệ Tu: “Tôi không thể đeo sao? Thêm một lớp bảo vệ thôi.”
Từ Doãn Xuân: “Không phải, cái này…”
Thiếu gia đeo vòng cổ trông quá cấm dục, quá đẹp mắt… Pheromone của Từ Doãn Xuân lại bùng nổ!
Vòng cổ phát ra tiếng cảnh báo, tự động tiêm chất ức chế vào người Từ Doãn Xuân.
Vệ Tu: “…”
Rốt cuộc thằng nhóc này có chịu yên thân không vậy?
245
Từ Doãn Xuân vừa uống thuốc vừa đeo vòng cổ Omega, dưới sự bảo vệ kép ấy, Vệ Tu càng thêm không thèm kiêng nể thả thính, khiến vòng cổ của Từ Doãn Xuân ngày nào cũng kêu inh ỏi không ngừng.
Nhưng Từ Doãn Xuân chẳng bao giờ tự kiểm điểm rằng mình quá mê muội thiếu gia, chỉ thầm nghĩ: Chắc chắn thiết kế của cái vòng cổ này có vấn đề! Phải cải tiến mới được!
Thế là hắn thường xuyên tháo vòng cổ ra hí hoáy một phen.
Hôm nay, sau giờ học chẳng có việc gì, Từ Doãn Xuân đến văn phòng Vệ Tu hầu hạ thiếu gia.
Vệ Tu đi họp, hắn ngồi một mình trong văn phòng nghiên cứu vòng cổ.
Một lúc sau, có tiếng gõ cửa, là thư ký Omega kia.
Sau sự kiện mất mặt lần trước, thư ký Omega đã tém lại rồi, không dám mơ tưởng đến Vệ Tu nữa.
Thấy Từ Doãn Xuân ở trong hắn chỉ sửng sốt một chút
Đúng lúc này Vệ Tu trở về.
246
Hôm qua khi Vệ Tu lên mạng tìm kiếm “làm sao để quyến rũ đàn ông”, y biết đến khái niệm “sát thủ kính mắt”.
Y nửa tin nửa ngờ về sức mạnh của kính mắt, hôm nay bèn lấy một cặp ra thử.
Vậy nên khi Từ Doãn Xuân nhìn thấy Vệ Tu, chỉ thấy y vận vest phẳng phiu, sống mũi thẳng tắp đeo một cặp kính gọng vàng.
Vệ Tu vốn đã nho nhã, kiếp trước còn được xưng là “tướng quân giống văn nhân nhất”, giờ đeo kính vào càng thêm phong độ ngời ngời, hiển nhiên là một thiếu gia khuê các văn nhã cấm dục.
Từ Doãn Xuân ngẩn ngơ.
Nhưng giây tiếp theo, chuông cảnh báo trước cửa Vệ Tu vang lên inh ỏi.
[Cảnh báo! Bạn đã ph.át tì.nh, xin hãy lập tức uống thuốc, lập tức đi đến bệnh viện!]
Từ Doãn Xuân giật mình, vô thức nhìn sang thư ký Omega bên cạnh.
Thư ký cũng giật mình, vội vàng phủ nhận: “Không phải tôi! Tôi uống thuốc mỗi ngày mà!”
Không phải thư ký vậy thì là ai? Tôi đeo vòng cổ rồi mà… Không đúng, tôi tháo vòng cổ rồi!
[Cảnh báo, xin hãy lập tức rời khỏi khu vực này!]
Từ Doãn Xuân nhận ra mình đã ph.át tì.nh, vội vã muốn chạy song lại phát hiện toàn thân mất sức.
247
Vệ Tu ngay trước khoảnh khắc máy bảo vệ trinh tiết di động khởi động điện giật, kéo mạnh Từ Doãn Xuân đi. Y đưa hắn vào văn phòng, khóa chặt cửa lại.
Trong văn phòng, hương quế hoa nồng đậm.
Vệ Tu vội vàng tìm thuốc cho Từ Doãn Xuân uống, bất đắc dĩ nói: “Sức kháng cự của cậu kém thế sao!”
Từ Doãn Xuân đỏ bừng mặt: “Kháng cự gì chứ… Tôi không hiểu thiếu gia nói gì.”
Vệ Tu ngượng ngùng không dám thừa nhận mình không giữ nam đức mà lại đi quyến rũ người ta, đành nói: “Mau đeo vòng cổ vào!”
Từ Doãn Xuân: “Giờ không đeo được, đeo vào là chuông cảnh báo của vòng cổ lại kêu…”
Hai người bất lực, đành đợi thuốc ức chế pheromone của Từ Doãn Xuân phát huy tác dụng. Nhưng kỳ lạ thay, vài phút trôi qua, pheromone của hắn không giảm mà còn tăng cao, hương quế hoa nồng nàn đến ngạt thở.
Tim Từ Doãn Xuân đập nhanh hơn trước, toàn thân vô lực: “Thiếu gia… khó chịu… khó chịu quá…”
Từ Doãn Xuân thật sự sắp ph.át tì.nh đến nơi rồi.
248
Vệ Tu định lập tức đưa Từ Doãn Xuân đến bệnh viện, nhưng tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, bên ngoài có người hỏi: “Có Omega ph.át tì.nh ở đây sao?”
Là mấy đồng nghiệp Alpha khác, không chỉ một người.
Một Omega đang ph.át tì.nh ở đây, những Alpha khác đều rục rịch.
Không chỉ có họ, pheromone của Vệ Tu cũng bắt đầu dao động, một trận d.ục v.ọng nguyên thủy nhanh chóng dâng trào.
Vệ Tu biết nếu cưỡng ép đưa Từ Doãn Xuân rời khỏi văn phòng, chưa biết chừng trên đường sẽ bị Alpha khác tấn công.
Mà ở lại đây thì y chưa chắc đã kiềm chế nổi.
Vệ Tu cân nhắc mọi khả năng, cuối cùng chỉ nghĩ ra một cách.
Y bước đến gần Từ Doãn Xuân đã xụi lơ, kiềm chế xúc động muốn xé nát quần áo của hắn, kéo cổ áo hắn, cúi người cắn một cái lên gáy.