Hắn chủ động tìm đến Thẩm Tích, xin lỗi Thẩm Tích: “Sau kỳ mẫn cảm trước đó, thần kinh của thiếu gia nhà tôi không được bình thường, đã có nhiều điều mạo phạm, mong cậu bỏ quá cho.”
Thẩm Tích quan sát Từ Doãn Xuân: “Sao lại là cậu xin lỗi?”
Từ Doãn Xuân bày ra vẻ mặt hèn mọn: “Thiếu gia nhà tôi xấu hổ.”
Từ Doãn Xuân lại lấy ra một chiếc vòng tay, nói: “Tuy không thể thay thế di vật của mẹ cậu, nhưng đây là chiếc vòng cùng kiểu, hy vọng có thể bù đắp phần nào cho cậu.”
Từ Doãn Xuân nghĩ thế này: Thẩm Tích là một Omega tốt, xứng với thiếu gia, lại là nhân vật chính của thế giới này, tương lai khả năng cao thiếu gia sẽ thích Thẩm Tích.
Thế nhưng Vệ Tu giả lại cứ thích chơi trò ép yêu, nhất định phải hành hạ người ta đến sống dở chết dở rồi tự mình lao vào con đường cua vợ sấp mặt, thậm chí Thẩm Tích vì thế mà tự sát mấy lần.
Hắn không muốn đến lúc thiếu gia sống lại, Thẩm Tích đã hoàn toàn căm thù “Vệ Tu”.
Hắn chỉ hy vọng khi thiếu gia sống lại, mọi mối quan hệ đều sạch sẽ rõ ràng, để thiếu gia có thể tự mình lựa chọn yêu ai và yêu người ấy như thế nào.
Quả nhiên sau khi nhận chiếc vòng tay, ánh mắt Thẩm Tích nhìn Từ Doãn Xuân khẽ thay đổi, giọng điệu cũng dịu dàng hơn rất nhiều: “Không ngờ anh ta lại có lòng như vậy.”
72
Gửi xong vòng tay, Từ Doãn Xuân tiếp tục lo lắng vấn đề ký túc xá của Thẩm Tích.
Trong cốt truyện gốc, “Vệ Tu” hối lộ bạn cùng phòng của Thẩm Tích khiến người kia rời đi, sau đó tự mình chuyển vào ở.
Hai người chung sống một phòng, Vệ Tu vừa dần dần thực sự yêu Thẩm Tích, vừa tận tình trêu chọc cậu.
Trước đó Thẩm Tích đã bị y đánh dấu tạm thời ở hộp đêm, cứ hễ y tiết ra pheromone là toàn thân Thẩm Tích lại bất ổn, mà Vệ Tu thì thích thú nhìn Thẩm Tích rơi vào trạng thái không thể tự chủ.
Thẩm Tích tức đến nghiến răng, nhưng vì gia cảnh nghèo khó, không có nơi nào khác để đi, thế là đành phải cắn răng ở cùng chỗ với Vệ Tu.
Từ Doãn Xuân bận rộn hai ngày, lại một lần nữa tìm đến Thẩm Tích.
“Bệnh của thiếu gia nhà tôi vẫn chưa khỏi hẳn.” Từ Doãn Xuân lại bắt đầu bịa chuyện: “Có thể phiền cậu dọn ra ngoài ở vài ngày không? Tôi đảm bảo qua một thời gian nữa anh ấy sẽ không tái phát bệnh.”
Từ Doãn Xuân đưa cho Thẩm Tích một chiếc chìa khóa, sắp xếp chỗ ở cho cậu.
Thẩm Tích nhận chìa khóa, muốn nói gì đó song rồi lại thôi.
Từ Doãn Xuân thấy thái độ của Thẩm Tích khác hẳn lúc trước, thầm nghĩ: Chẳng lẽ…
Chẳng lẽ cậu ấy cảm thấy thiếu gia đối xử tốt với mình nên thích thiếu gia thật rồi?
73
Từ Doãn Xuân vừa thu xếp ổn thỏa cho Thẩm Tích bên này, quay đầu lại tiếp tục đối phó với Vệ Tu giả.
Hắn từng nghĩ đến việc trực tiếp giam cầm Vệ Tu giả, nhưng năng lực của một Alpha cấp S hết lần này đến lần khác vượt ngoài dự đoán của hắn, giam cầm không phải là kế lâu dài.
Nếu để đối phương trốn thoát, e rằng muốn giam lần nữa sẽ không dễ dàng như vậy.
Suy đi tính lại, cuối cùng vẫn chỉ có thể tung tin đồn nhảm.
Tung vài tin đồn nhỏ không gây ảnh hưởng toàn cục, khiến Vệ Tu giả tự giác an phận hơn chút.
74
Từ Doãn Xuân còn chưa tìm được thời cơ thích hợp để tung tin đồn thì Vệ Tu giả đã nhanh chóng mang đến cho hắn một cơ hội.
Trong tiểu thuyết, “Vệ Tu” và Thẩm Tích cùng ở chung, tuy nhiên hai người chưa từng thực sự xảy ra quan hệ.
Cho đến một ngày, Vệ Tu cùng đám bạn chén anh chén chú đến hộp đêm, tình cờ lại gặp Thẩm Tích đang làm việc.
Một Alpha trong nhóm không biết Vệ Tu có ý với Thẩm Tích, thấy Thẩm Tích xinh đẹp liền nảy sinh ý xấu, cố ý khiến Thẩm Tích làm vỡ đồ, ép cậu uống rượu đền tội.
Ly rượu đó bị bỏ thuốc, Thẩm Tích vừa uống vào lập tức ph.át tì.nh.
Pheromone của Thẩm Tích vô cùng quyến rũ, khiến các Alpha có mặt không kiềm chế nổi.
Mặc dù Vệ Tu vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo, nhưng thấy đám người nhìn Thẩm Tích như sói đói, lòng chiếm hữu trong y lập tức tăng vọt.
Y ôm Thẩm Tích rời khỏi hộp đêm, sau đó đưa cậu về nhà.
Đêm đó y chiếm lấy Thẩm Tích.
Giờ đây, theo đề nghị của Từ Doãn Xuân, Thẩm Tích đã đổi sang làm việc ở một hộp đêm khác.
Nhưng sức mạnh của thế giới này quá lớn, tối nay Vệ Tu giả lại tính cùng đám bạn đến hộp đêm kia.
Từ Doãn Xuân biết trước chuyện này, nhưng hắn cũng không ngăn Vệ Tu giả ra ngoài.