Thẩm Trường Hách nhẹ nhàng lắc đầu, thái độ vô cùng kiên định. Thẩm An An thể gì khác, đành nhường chỗ cho Thái y.
"Vậy lão phu xin bắt đầu. Thẩm công tử, hãy cố chịu đựng một chút."
"An An, đưa một chiếc khăn tay."
Thẩm Trường Hách lấy khăn từ nàng, cắn chặt giữa răng. Thái y cầm d-ao nhỏ lên, bắt đầu cắt bỏ phần thị-t ho-ại t-ử.
Dù tuổi cao, nhưng tay ông vẫn vững vàng, đao nhanh, chuẩn, dứt khoát. Chỉ trong chớp mắt, phần thị-t th-ối rữ-a cổ tay loại bỏ sạch sẽ.
"Thẩm công tử, còn chịu đựng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mồ hôi phủ kín khuôn mặt , thể vì đau đớn mà run rẩy, nhưng vẫn kiên định đáp: "Có thể, tiếp tục ."
Hắn Thẩm An An nhất định còn chuyện khác cần giải quyết, nên thúc giục Thái y mau chóng tất.
Đến khi các vết thương cổ tay và cổ chân xử lý xong, quần áo ướt đẫm, dính chặt làn da đầy những vết thương chằng chịt.
Thẩm An An đỡ lấy , trong mắt tràn đầy sát khí: "Đại ca yên tâm, tuyệt đối để chuyện trôi qua dễ dàng. Những đau khổ đại ca chịu, sẽ bắt bọn chúng trả gấp bội!"
Đại thái giám và Trần đại nhân liền lặng lẽ lùi , cúi đầu gì.
"An An, đừng với Lâm cô nương. Đừng để nàng tình trạng của ."