Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 331



Tần Lạc Hà tưởng rằng Công chúa mẹ chồng sẽ rất khó hầu hạ.

Dẫu sao thì khi ở huyện Minh, Giang lão phu nhân cũng là chính là một người cực kỳ cầu kỳ.

Mỗi lần nhìn nàng ấy một cái đều chê bẩn.

Xoi mói từ đầu đến chân.

Hơn nữa căn bản cũng không nói chuyện nhiều với nàng ấy, dường như nói chuyện với nàng ấy cũng là hạ thấp giá trị bản thân.

Đều là lão ma ma bên người Giang lão phu nhân lên tiếng.

Kết quả bây giờ…

Lão ma ma c.h.ế.t rồi.

Giang lão phu nhân cũng c.h.ế.t rồi.

TBC

Cho nên, làm cái gì cũng phải sống sót trước, sống sót quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Một phu nhân thất thế bị lưu đày mắt đã cao hơn trán, vậy mắt của Công chúa chính thống chắc hẳn phải mọc trên xà nhà.

Kết quả ra ngoài dự đoán.

Tần Lạc Hà còn lo lắng Công chúa mẹ chồng sẽ ghét bỏ nàng ấy, không phải xuất thân quý tộc, lại muốn chọn một cô nương của nhà quý tộc làm tiểu thiếp gì đó.

Tần Lạc Hà có nghe nói, Hoàng thượng ban thưởng một Trắc phi cho Thất hoàng tử.

Ngươi nói, bọn họ đều một đống tuổi rồi, Hoàng thượng còn muốn ban thưởng nữ nhân, đúng thật là, dọa c.h.ế.t người.

Ban đầu Tần Lạc Hà tưởng rằng có thể là ở trước mặt tướng công, Công chúa mẹ chồng muốn biểu hiện thân thiết.

Dẫu sao thì trong thôn vấn đề mẹ chồng nàng dâu ở chung cũng hoa hoè đủ kiểu.

Có mẹ chồng ở trước mặt nhi tử và người ngoài biểu hiện từ ái không gì bằng, đến trước mặt nhi tức phụ thì mũi không phải mũi, mắt không phải mắt, một người hai mặt.

Kết quả tướng công đi thư phòng.

Công chúa mẹ chồng vừa rồi còn chỉ là dè dặt từ ái nhìn nàng ấy, lập tức nhào vào lòng nàng ấy, ôm nàng ấy khóc lóc một trận.

Tuệ Vân công chúa không ngừng nói: "Con vất vả rồi, những năm nay thật sự vất vả cho con."

Tướng công không ở trước mặt, Tần Lạc Hà cũng không muốn giả vờ một màn này.

Nàng ấy mở miệng hỏi: "Nương, nương sẽ không chê xuất thân của con không tốt, cũng nhét người cho tướng công chứ?"

Hỏi xong làm Tuệ Vân công chúa ngơ người.

"Nhét người gì?"

Tần Lạc Hà kể tin tức Hoàng thượng ban một trắc phi cho Thất hoàng tử mà hôm nay nàng ấy nghe được cho Tuệ Vân công chúa nghe.

Tuệ Vân công chúa thực ra hoàn toàn chưa thích nghi với thân phận mẹ chồng, như Bạch Tố Trinh vậy, sinh một hài nhi, đến khi gặp lại, hài nhi đã tự trưởng thành, tự mình phấn đấu, lên cả chức ngoại tổ phụ.

Bà ấy cũng không biết ở chung như thế nào, càng không nghĩ tới phải bày vẻ mẹ chồng.

Chỉ muốn tặng vô số bảo vật, để bù đắp thiếu hụt nhiều năm này.

Nhưng trong đó thật sự không có lựa chọn tặng mỹ nhân này.

Dù sao thì chính Tuệ Vân công chúa cũng là một mỹ nhân kiêu ngạo, căn bản khinh thường làm loại chuyện này.

"Hoàng huynh là già cả hồ đồ, chúng ta không quan tâm chuyện của bọn họ, Tiểu Tần, con đừng vào Kinh rồi bị đám phu nhân gì đó tẩy não lừa gạt, cái gì mà tặng tiểu thiếp cho tướng công thể hiện hiền thê lương mẫu, bí mật đấu đá với thiếp đến mức gà bay chó sủa, có người không kế thừa gia nghiệp, không còn cách nào, mới nạp người vào, có người chính là nam tử tham tài háo sắc, đổ thừa nói là phu thân thục đức, thực tế đều không có chuyện đó, con người vốn dĩ ích kỷ, đồ tốt đều không muốn cho người khác, huống gì là nam nhân của chính mình."

Tần Lạc Hà bị Công chúa mẹ chồng nói đến mức có hơi ngượng ngùng.

Tiếp đó liền ôm chặt lấy Tuệ Vân công chúa: "Nương người thật tốt, con rất nhỏ, thân nương đã mất, trong nhà không có trưởng bối dạy, con cái gì cũng không biết, luôn sợ bị người ta cười chê, từ nay về sau con lại có nương rồi, con không sợ nữa, cảm ơn nương dạy con những thứ này, từ nay về sau nếu có người nói con không nạp thiếp, con sẽ nói với bọn họ, đây là Công chúa nương dạy con."

Tuệ Vân công chúa cảm thấy những lời này sao lại có hơi kì kì.

Nhưng đại khái cũng là chuyện như vậy.

Liền cảm thấy nhi tức phụ quả thật không dễ dàng, từ nhỏ không có người dạy, vẫn có thể chăm sóc tướng công hài tử tốt như vậy, là một cô nương tốt hài tử tốt.

"Ừm, ra ngoài cứ nói là ta dạy, chúng ta không sợ, ai dám bắt nạt con, nói con không tốt, con nói với nương, nương ra mặt giúp con."

Tuệ Vân công chúa nói xong, thấy nhi tức phụ không ngừng gật đầu.

Còn lo lắng nàng ấy bị bắt nạt ở vòng quan hệ trong Kinh.

Tuệ Vân công chúa lại tỉ mỉ nói với nhi tức phụ thật thà của mình cách đối nhân xử thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Gặp người có dụng ý xấu, con cứ nghiêm mặt, không cần cho sắc mặt tốt, chuyện không muốn nói, con cười qua loa một chút, ứng phó một chút là được, gặp người thật sự nói nhiều, không thể tránh được, con cũng không cần trả lời, con nhìn chằm chằm nàng ta một lúc, nàng ta tự nhiên sẽ ngừng miệng lại, ở bề ngoài đều là nâng cao đạp thấp, bình thường sẽ không cố ý làm khó con, gặp người cố ý làm khó con, con cũng đừng lo lắng, muốn mắng cứ mắng lại, muốn đánh cứ đánh lại, nương chống lưng cho con, lúc đó đánh không lại, không cần lo, trở về cáo trạng với nương, nương đánh lại giúp con."

Tần Lạc Hà:...

Sao lại cảm thấy Công chúa mẹ chồng càng nói càng không có chừng mực.

Dạy hài tử như vậy có được không?

Quay đầu nhìn Miên Miên ở bên cạnh nghe rất nghiêm túc.

Tần Lạc Hà cảm thấy khuê nữ nhà mình vốn dĩ đã rất vô pháp vô thiên rồi.

Nghe nói triều đình tố cáo tướng công, đám quan viên kia cáo trạng với Hoàng thượng, có một điều chính là khuê nữ nàng ấy thế mà lại đi cướp tiền của nhi tử một Thượng thư…

Mặc dù sau đó đã chứng minh, tất cả đều là vu khống.

Nhưng trong lòng Tần Lạc Hà không quá chắc chắn, chuyện này có khả năng là khuê nữ nàng ấy làm.

Tiểu cô nương từ trước đến nay, đều có chút không có chừng mực,

Khi còn rất nhỏ, Tần Lạc Hà đã cảm thấy tiểu cô nương không giống nàng ấy, như là người có lai lịch lớn.

Bây giờ ứng nghiệm rồi, thân tôn nữ của Công chúa, này còn chẳng phải là lai lịch lớn sao.

Bây giờ xem ra tìm được nguyên nhân tính ngang ngược gây chuyện của Miên Miên, nguồn gốc chính là Công chúa mẹ chồng trước mắt.

Đã đủ ngang ngược rồi, lại dạy dỗ tiếp, tụ lại một chỗ, không dám nghĩ không dám nghĩ.

Tần Lạc Hà trừng mắt nhìn khuê nữ một cái, cố gắng dịu dàng nói: "Không còn sớm, Miên Miên, con đi ngủ đi, nương nói chuyện thêm với bà bà con một lát nữa."

Giang Miên Miên rất biết thời thế, khi a nương gọi tên của nàng, đầy đủ họ tên, phải ngoan một chút.

Lưu luyến không nỡ mà rời đi.

Vốn dĩ còn muốn nghe thêm một chút chuyện oanh liệt ngày xưa của Công chúa nãi nãi.

Đợi đuổi tiểu khuê nữ đi rồi, Tần Lạc Hà tiếp tục bày vẻ mặt ham học hỏi, thỉnh giáo Tuệ Vân công chúa.

Tuệ Vân công chúa nhìn ánh mắt lưu luyến không nỡ của tiểu gia hoả khi rời đi, cũng không khỏi run rẩy một chút.

Hồi tưởng lại một chút, chính mình vừa nãy không nói lời gì không hợp lý đi.

Dạy nhi tức phụ và dạy tôn nữ hẳn là phải khác nhau.

Tuệ Vân công chúa bây giờ vừa kiêu ngạo cảm thấy tôn nữ giống bà ấy, lại vừa sợ tôn nữ giống bà ấy.

Đuổi nữ nhi đi rồi, chỉ còn sư lại nhi tức phụ là Tần Lạc Hà và Công chúa mẹ chồng.

Bị ngắt lời, Tuệ Vân công chúa lại không biết có thể dạy cái gì.

Nhưng dưới ánh mắt tin tưởng sùng bái của nhi tức phụ, lại không thể không căng da đầu tiếp tục dạy.

"Con cũng không thể quá tốt, suốt ngày chỉ nghĩ đến tướng công hài tử, nữ tử cũng phải bảo dưỡng phải chú trọng dung mạo, trang điểm xinh đẹp."

Tuệ Vân công chúa nói rồi liền nhịn không được nhìn trên dưới đánh giá nhi tức phụ.

Nói ra thì, nền tảng này cũng không tệ.

Mặt ngỗng lớn, mi dày mắt to, cũng xem như là da trắng, chân dài eo thon, Tuệ Vân công chúa cẩn thận đánh giá, càng đánh giá, đúng là đừng nói, nhi tức phụ này của chính mình thực ra rất đẹp, một vẻ đẹp kiểu khác.

Không giống mỹ nhân nhỏ nhắn xinh xắn bình thường, nhưng chắc chắn cũng rất đẹp.

Ánh mắt của nhi tử bà ấy thực sự rất tốt.

Dù sao người đều có lự kính.

Nếu nhi tử của Công chúa thật sự tìm một nông phụ xấu xí, còn không thể mang ra khoe, không thể dẫn ra ngoài, khó tránh khỏi bị chê cười.

Tuệ Vân công chúa vốn dĩ chính là đứng ở đỉnh cảo thẩm mỹ của thời đại này, không chỉ vì bà ấy lớn lên đẹp địa vị cao, còn là vì bà ấy trời sinh biết trang điểm.

Nhi tức phụ trang điểm quá đoan trang đơn giản một chút.

Nhi tức phục không hợp với màu sắc đơn giản, phải sặc sỡ một chút.

Chân kia dài như vậy, mặc dù đã là chủ mẫu đảm đương việc nhà, không thể mặc váy hở chân, nhưng phải thể hiện đường cong của chân, đường cong của eo, cũng có rất nhiều cách.

Bên trong váy áo cũng có quần bó lót.

Công chúa nhìn đánh giá nhi tức phụ từ trên xuống dưới, trong đầu đã hiện ra từng bộ từng bộ váy áo, trang sức tương ứng.

Để bà ấy lo, bà ấy cũng muốn tân trang lại cho nhi tức phụ, hài tử đáng thương, từ nhỏ không có người thương.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com