Kiếm Pháp Vương Giả Giá»t máu cá»§a Hoặc Thiên nà y mặc dù là mà u Äá» thắm, nhưng hoà n toà n không giá»ng như má»t giá»t máu, mà là má»t Äoà n nưá»c lá»ng có sinh mạng, không ngừng nhẹ nhà ng rung Äá»ng. Äá» Cương Äi lên trưá»c má»t bưá»c, nhưng còn chưa Äụng tá»i giá»t máu nà y Äã âphá»châ má»t tiếng, ngã xuá»ng, toà n thân Äá»u run bắn lên, sắc mặt trắng bá»ch, ârá»p, rá»p, rá»pâ, trong tiếng khá»p xương ná» vang, hắn hoà n toà n nằm úp sấp sát trên mặt Äất. Loại hiá»n tượng nà y trưá»c kia cÅ©ng thưá»ng xuyên phát sinh á» quanh thân Hoặc Thiên, nhưng theo thiên nữ tuyá»t thế nhảy và o Thần Anh Cảnh, nà ng Äã có thá» khá»ng chế loại nÄng lá»±c nà y, thu phóng tá»± nhiên. Nhưng bây giá» giá»t máu tươi cá»§a nà ng thoát khá»i thân thá», lại mất Äi khá»ng chế. Khẳng Äá»nh thân pháºn cá»§a Hoặc Thiên là tá»i cao tá»i thượng, nên má»t giá»t máu tươi nà y cÅ©ng vô cùng tôn quý! Không phải má»t Nguyá»t Minh Hoà ng nho nhá» như Äá» Cương nà y có thá» chá»u Äá»±ng ÄÆ°á»£c! Chu Hằng thá» dà i, lấy ra má»t cái bình thu giá»t máu tươi kia và o. Láºp tức, dâng lên má»t mà n hà o quang mà u trắng nhạt, nhưng ngay sau Äó liá»n biến mất, rá»i không tá»i và i giây lại phát ra mà n sáng mà u trắng nhạt, sau Äó lại biến mất, giá»ng như má»t ngá»n nến Äang không ngừng chao Äảo trưá»c là n gió nhẹ. Má»i ngưá»i thấy thế Äá»u ngạc nhiên không thôi! Tuy nhiên, trưá»c Äó phát sinh viá»c lạ Äã Äá»§ nhiá»u, nên mặc dù lần nà y có Äiá»u cá» quái, vẫn còn kém xa không thá» sánh vá»i 49 Äạo sấm sét và trá»i giáng mưa máu trưá»c Äó. Äá» Cương tháºt vất vả má»i bò dáºy, nhìn ánh sáng chợt tá»i chợt lóe kia, trong khoảng thá»i gian ngắn lại không biết nên phán Äoán như thế nà o. Mà n hà o quang mà u trắng má» nhạt nà y Äại biá»u tuá»i cá»§a Hoặc Thiên không vượt qua 500 tuá»i, nhưng vì sao lại chợt lóe chợt tắt chứ? Cho tá»i bây giá» chưa từng gặp loại tình huá»ng nà y Äâu! â Äá» Cương! Có ÄÆ°á»£c hay không? Chu Hằng không nhá»n ÄÆ°á»£c há»i. â ÄÆ°á»£c rá»i, ÄÆ°á»£c rá»i! Chưa tá»i 100 tuá»i! Äá» Cương sau khi cả kinh liá»n vá»i và ng nói, cá» quái thì cá» quái, ngưá»i ta chÃnh là theo chân Dược Tôn Äại nhân tá»i, cho dù có hÆ¡i châm chưá»c má»t chút cÅ©ng không sao. HÆ¡n nữa, Äó Äúng là ánh sáng trắng mà , chá» là lúc sáng lúc tắt má»t chút, nhưng lão già rá»i, không chú ý thấy ÄÆ°á»£c chẳng phải là chuyá»n rất bình thưá»ng ư? Hoặc Thiên nhẹ nhà ng vẫy tay má»t cái, âvùâ má»t giá»t máu trong bình láºp tức bắn ra, bay tá»i trong bà n tay nà ng, rá»i giá»ng như trâu Äất xuá»ng biá»n, hòa tan và o trong là n da cá»§a nà ng, không Äá» lại chút Äấu vết gì! Äá» Cương thầm giáºt mình trong lòng! Cái bình kia nhìn như bình thưá»ng, bên trong có tráºn pháp phức tạp, vô cùng cưá»ng Äại, tuy rằng không thá» dùng Äá» Äá»i Äá»ch, nhưng bất kỳ máu gì thu và o trong Äó Äá»u sẽ bá» xé nát, lúc nà y má»i có thá» phân tÃch tuá»i. Thế mà giá»t máu nhá» cá»§a Hoặc Thiên nà y vẫn còn nguyên vẹn! Nói cách khác, máu tươi cá»§a nà ng có thá» chá»ng lại áp chế cá»§a tráºn pháp! Máu huyết rá»i thân thá» vẫn còn uy lá»±c kinh khá»§ng như thế ư? Tuy rằng Äá» Cương má»t lòng si mê luyá»n Äan, nhưng lão cÅ©ng không phải kẻ ngu ngá»c: ngưá»i xuẩn ngá»c là m sao có thá» trá» thà nh Dược sư nhá» tinh? Hắn láºp tức ý thức ÄÆ°á»£c, Hoặc Thiên không ÄÆ¡n giản, tháºm chà còn yêu nghiá»t hÆ¡n so vá»i Chu Hằng! Lão nghÄ© lại trưá»c Äó, không sao nói rõ ÄÆ°á»£c vì sao khi Äi tá»i gần giá»t máu lại mẹp sát Äất, lại nghÄ© tá»i 49 Äạo sấm sét, nghÄ© tá»i ná»i bi thương táºn tim gan kia⦠dưá»ng như hết thảy Äiá»u Äó Äá»u có liên quan vá»i Hoặc Thiên⦠Không sai! Hết thảy Äá»u bắt Äầu từ lúc nà ng cắt là n da cá»§a mình! Nếu là thá»±c sá»±, nữ nhân nà y Äến tá»t cùng là tá»n tại gì? Mà rÆ¡i má»t giá»t máu cÅ©ng khiến cho thiên Äá»a cùng bi thương, khiến cho má»i ngưá»i cùng há»c máu⦠Äiá»u nà y cÅ©ng không thá» dùng cưá»ng Äại Äá» hình dung! Trong Äầu lão hiá»n ra vô sỠý niá»m, tuy rằng nghi hoặc tầng tầng lá»p lá»p, nhưng lão là Dược sư, Dược Tôn Äại nhân á» ngay bên cạnh, lão cÅ©ng không dám suy nghÄ© tiếp! Cứ như váºy Äình chá», coi như lão không thấy gì cả! Sau khi Chu Hằng bá»n há» hoà n thà nh kiá»m tra tuá»i, tá»± nhiên láºp tức rá»i phòng trắc nghiá»m. Thá»i gian cÅ©ng không còn nhiá»u lắm sẽ tá»i, sáng mai Tinh Phong Thà Luyá»n bắt Äầu rá»i. Trên ÄÆ°á»ng trá» vá», con lừa Äen rÆ¡i lại sau cùng, hÆ¡n nữa cà ng chạy cà ng cháºm. Không giá»ng vá»i những ngưá»i khác, nó Äã sá»m nếm qua Äau khá» vá»i Hoặc Thiên, hÆ¡n nữa không chá» má»t lần! Lúc trưá»c ngưá»i phát hiá»n Hoặc Thiên cÅ©ng không chá» má»t mình Chu Hằng, nó cÅ©ng táºn mắt thấy má»t gá»c cây Äà o ná»i thẳng lên trá»i, hóa thà nh má»t cây mầm giá»ng thu và o trong cÆ¡ thá» Hoặc Thiên. Lúc ấy Äã chấn khiếp nó Äến muá»n ngất xá»u! Trưá»c Äó sấm sét liên tục, mưa máu rÆ¡i vãi, nó là kẻ Äầu tiên nghÄ© tá»i chÃnh là Hoặc Thiên, trừ nữ ma Äầu nà y ra, không ai là m ÄÆ°á»£c! Nó không sợ trá»i không sợ Äất, nhưng lại sợ Hoặc Thiên Äến táºn xương tá»§y, nà o dám quá thân cáºn vá»i nà ng! â Nghá» ngÆ¡i cho khá»e, ngà y mai bắt Äầu Tinh Phong Thà Luyá»n rá»i! Dương Lan Hinh nói. Lâm Tà i Tuấn, Lưu Hà n Diá»p Äá»u vá» lại phòng cá»§a mình, Chu Hằng muá»n nhất dÄ© nhiên là theo và o cÄn phòng cá»§a Hoặc Thiên cùng ngá»§ vá»i nà ng, nhưng Äó chá» là má»t ý tưá»ng tá»t Äẹp! Hắn trưá»c vá» tá»i gian phòng cá»§a mình, nhưng má»t lát sau liá»n nhảy cá»a sá» ra, Äi tá»i dưá»i cá»a sá» phòng Dương Lan Hinh. Cá»a sá» Äang Äóng, nhưng sao là m khó ÄÆ°á»£c hắn, linh lá»±c Äẩy hư không má»t cái, cá»a sá» liá»n má» ra, hắn như má»t con cá lá»i trượt và o. Trùng hợp là , Dương Lan Hinh Äang thay quần áo, từng cảnh tượng từng tư thế cá»±c kỳ khoa trương, hoà n toà n thá» hiá»n ra hết vẻ phong tình thà nh thục Äẹp Äẽ cá»§a nà ng, cÅ©ng là m cho lá»a dục cá»§a Chu Hằng dần dần bùng cháy lên. Hắn nhảy má»t cái, má»t tay từ phÃa sau lưng ôm lấy vưu váºt thÆ¡m ngà o ngạt nà y, hai bà n tay má»i bên bắt ÄÆ°á»£c má»t tòa ngá»c phong cao ngất. Dương Lan Hinh Äầu tiên là cả kinh, nhưng khà tức nam nhân quen thuá»c à o à o Äi và o trong mÅ©i, nà ng láºp tức biết ngưá»i táºp kÃch nà y là ai, không khá»i quá» mắng: â Hôm nay ta cÅ©ng không trúng má» Äá»c, không cần há» trợ cá»§a huynh! â Cô bé Æ¡i! Äại gia phải cưá»p sắc má»i ÄÆ°á»£c! Ãn hương trong ngá»±c, Äặc biá»t trong tay còn Äang nắm hai ngá»c phong Äẫy Äà , trong nháy mắt Chu Hằng liá»n ná»i lên phản ứng mãnh liá»t, dùng bá» pháºn cứng rắn kia ma sát bá» mông Dương Lan Hinh. Cảm nháºn ÄÆ°á»£c dục vá»ng cá»§a Chu Hằng tÄng cao, Dương Lan Hinh không khá»i mặt Äá» tá»i mang tai, toà n thân máu chảy xiết, dưá»ng như sắp ná» tung. Nà ng kẹp chặt hai chân, nhưng má»t dòng hÆ¡i ấm Äã theo Äùi chảy xuá»ng⦠â Ngà y mai Äã phải bắt Äầu Tinh Phong Thà Luyá»n, huynh thà nh tháºt má»t chút! Nà ng cỠý quá» mắng, Äá» che giấu trạng thái cá»§a mình. Chu Hằng cưá»i hắc hắc, bà n tay to trưá»c khi Dương Lan Hinh hoà n toà n ká»p phản ứng Äã kéo xuá»ng cái váy nà ng ngay cả Äá» lót, ngón tay tìm tòi, cắn Dương Lan Hinh và nh tai nói: â Tháºt sá»± là không thà nh tháºt, ưá»t nha! â Huynh tên khá»n nạn nà y! Dương Lan Hinh xoay ngưá»i lại, Äáºp liên tiếp và o ngá»±c Chu Hằng: Ngưá»i nà y tháºt Äáng ghét! Chu Hằng Äẩy nà ng ngã xuá»ng giưá»ng, trong má»t tiếng ưm cá»§a nà ng⦠má»t tráºn mưa rá»n gió dữ không thá» tránh khá»i Äã xảy ra⦠Äợi cho mây tan mưa tạnh, Dương Lan Hinh nằm á» trên ngưá»i Chu Hằng, má»t bà n tay ngá»c nhẹ nhà ng xoa xoa lá»ng ngá»±c hắn, nói: â Huynh Äến tá»t cùng bao nhiêu tuá»i? Nà ng chá» biết là Chu Hằng trẻ tuá»i Äến Äáng sợ, nhưng cụ thá» bao nhiêu thì không rõ rà ng lắm. Chu Hằng gãi Äầu má»t cái. Từ ngà y rá»i Nguyên Thạch Trấn hắn vá»n không tÃnh nÄm; mà Huyá»n Cà n Äại lục bá»i vì Äến gần tan vỡ, khà háºu cÅ©ng cá»±c kỳ không á»n Äá»nh, không thá» theo xuân hạ thu Äông Äá» phán Äoán rá»t cuá»c qua bao nhiêu nÄm. Hắn ngẫm nghÄ© rá»i nói: â Äại khái chừng 24, 25 tuá»i! â Váºy so vá»i huynh, ta Äã thà nh lão thái thái bà rá»i! Dương Lan Hinh khẽ thá» dà i. Thá»±c ra nà ng có thá» tham gia Tinh Phong Thà Luyá»n, Äã nói lên nà ng vẫn còn thuá»c phạm trù tuấn kiá»t trẻ tuá»i, nhưng quả tháºt nà ng cÅ©ng sắp 8000 tuá»i, tuy rằng vẫn còn có tuá»i thá» lâu dà i, nhưng so vá»i Chu Hằng thì lại chênh lá»ch quá xa. â Không sao! Ta không ngại bá» muá»i là m trâu già gặm cá» non! Chu Hằng xoay ngưá»i má»t cái lại Äặt Dương Lan Hinh á» dưá»i thân. â Äừng là m rá»n nữa! Trá»i sắp sáng rá»i! Dương Lan Hinh phát hiá»n Chu Hằng lại có phản ứng. â Thá»i gian Äá»§ mà ! Chu Hằng vừa nói vừa nhÃch Äá»ng thân mình, láºp tức toà n thân Dương Lan Hinh tê tái má»t tráºn, sau Äó tay chân hoạt Äá»ng ôm chặt lấy hắn⦠⦠â Các ngươi Äến muá»n! Lâm Tà i Tuấn sắc mặt âm trầm, trong ánh mắt như muá»n phun ra lá»a. Lưu Hà n Diá»p cÅ©ng là vẻ mặt không chênh lá»ch lắm. Bá»n há» Äá»u là tay già Äá»i chuyá»n trÄng hoa, sao lại không nhìn ra: nét Äá» á»ng vẫn còn trên gương mặt xinh Äẹp cá»§a Dương Lan Hinh không có tan Äi kia Äại biá»u cho ý nghÄ©a gì? Tá»i hôm qua, là m không Ãt lần Äây! Nhìn bá» dáng xuân tình cá»§a Dương Lan Hinh kia còn chưa có tan Äi, là m cho vưu váºt vá»n Äã quyến rÅ© táºn xương nà y cà ng lá» hết phong tình, cá»ng thêm vẻ mê hoặc phát ra từ trong thâm tâm kia, khiến hai ngưá»i nà y vừa Äá» kỵ vừa háºn vừa giáºn. Bá»n há» tưá»ng tượng tá»i hôm qua nam nhân ghé và o trên thân Dương Lan Hinh là chÃnh mình? Dương Lan Hinh sắc mặt chợt lạnh xuá»ng, lạnh lùng Äảo mắt nhìn lưá»t qua Lâm Tà i Tuấn, vẻ không vui không cần nhiá»u lá»i. Mặc dù nà ng không có nói ra chuyá»n là m ác cá»§a Lâm Tà i Tuấn, nhưng cÅ©ng không có nghÄ©a là tha thứ cho hắn! Nà ng Äã sá»m hạ quyết tâm sau chuyến Äi Tinh Phong Thà Luyá»n, phải lưu Äà y tên biá»u ca nà y, váºy mà ngưá»i kia lại còn có mặt mÅ©i chá» trÃch nà ng và Chu Hằng, ngược lại Äúng là ứng vá»i má»t câu nói: âác nhân cáo trạng trưá»câ. â Tên mặt trắng cút sang má»t bên, bằng không Lư Äại gia quất ngươi mông ná» hoa bây giá»! Con lừa Äen là kẻ thứ nhất Äứng ra kêu lên. Lâm Tà i Tuấn tức giáºn Äến toà n thân phát run, hắn bá» Chu Hằng áp chế còn không tÃnh, ngưá»i ta là Dược sư tam tinh hắn không thá» trêu và o. Nhưng con lừa Äê tiá»n nà y thì tÃnh là gì, chẳng qua chá» là Nguyá»t Minh Vương, xách già y cho hắn cÅ©ng không xứng! Dám trách mắng hắn, không phải là ỷ và o chá» dá»±a Chu Hằng ư! Lâm Tà i Tuấn không có cãi lại, Dược sư tam tinh là nhân váºt hắn không thá» Äá»i kháng, nhưng ná»i oán Äá»c trong lòng hắn lại sâu Äáºm thêm má»t phần. Hắn nhất Äá»nh phải giết chết Chu Hằng trong Tinh Phong Thà Luyá»n! NÄm ngưá»i má»t con lừa á» dưá»i hưá»ng dẫn cá»§a ngưá»i hầu, Äi tá»i quảng trưá»ng phÃa sau Tư Äá» gia trạch. á» giữa quảng trưá»ng có má»t tòa truyá»n tá»ng môn, nhưng lúc nà y cÅ©ng không có khá»i Äá»ng, hÆ¡n má»t ngà n ngưá»i Äã sá»m chá» á» chung quanh, lặng ngắt như tá». Tuy rằng Chu Hằng bá»n há» tá»i trá»
nhất, nhưng chưa tá»i thá»i gian bắt Äầu Tinh Phong Thà Luyá»n, chá» thêm ná»a tiếng, nÄm vá» lão tá» cá»§a Tư Äá» gia má»i Äá»ng loạt ra mặt, Äá»ng thá»i xuất hiá»n còn có mưá»i ba Äại gia tá»c khác cá»§a Dã Mã Thà nh. Tuy rằng Dương gia ÄÆ°á»£c bá» nhiá»m thay vá» trà cá»§a Phó gia, nhưng Dương gia Äang báºn rá»n chuyá»n chuyá»n nhà Äến luá»ng cuá»ng tay chân, nên không có tham dá»±. â Thá»i gian tá»i rá»i, má»i ngưá»i là m chuẩn bá» cuá»i cùng Äi! Hy vá»ng các ngươi Äá»u có thá» phát huy ra tiêu chuẩn tá»t nhất, là m vẻ vang cho Dã Mã Thà nh ta! Tư Äá» Yếu Phương Äại biá»u Tư Äá» gia lên tiếng. â Không ÄÆ°á»£c mang theo bất kỳ pháp khà không gian! Äiá»m ấy sá»m Äã nói rõ, hy vá»ng các ngươi không cần có tâm lý man trá, nếu không tá»± gánh lấy háºu quả! â Bắt Äầu Äi! Truyá»n tá»ng môn má» ra, trong tiếng Äá»ng âông ông ôngâ¦â, trên hai cây cá»t cá»§a truyá»n tá»ng môn cùng phát ra má»t mà n ánh sáng mà u tÃm, Äan và o má»t chá» tạo thà nh má»t cánh cá»a ánh sáng mà u tÃm. â Thá»i gian có hạn, mau chóng và o Äi! Tư Äá» Yếu Phương quát lá»n. âVù, vù, vùâ¦â từng bóng ngưá»i phóng và o bên trong truyá»n tá»ng môn, vừa chìm và o phÃa sau mà n cá»a ánh sáng láºp tức như trâu Äất xuá»ng biá»n, cÅ©ng không có vượt qua bên kia, mà trá»±c tiếp biến mất. â Äi! Chu Hằng tay trái nắm tay Dương Lan Hinh, tay phải dắt Hoặc Thiên. Hắn lo lắng khi má»i ngưá»i xuyên qua truyá»n tá»ng môn sẽ bá» tách ra; vá» phần con lừa Äê tiá»n tá»± nhiên không nằm trong lo lắng cá»§a hắn.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương