Khi Sư Phụ Hắc Hóa Edit:Yann. Beta: Äáºu Xanh Lúc Hạ Lan Vi kéo Äôi tay che khuất mắt mình ra, nà ng phát hiá»n cảnh tượng xung quanh Äã thay Äá»i Äến nghiêng trá»i lá»ch Äất. Trong Äại Äiá»n lá»ng lẫy, khắp nÆ¡i Äá»u treo vải Äá» và Äèn mà u, nến Äá» thắp sáng toà n bá» Äại Äiá»n, Túc Hòa má»t thân há»ng y Äứng trưá»c Äại Äiá»n, vui vẻ nhìn y phục cá»§a mình. Má»t tiá»u thái giám thanh tú cúi ngưá»i nhẹ nhà ng Äi và o, trên mặt tươi cưá»i vui mừng: "Phò mã, chá» công chúa Äã chuẩn bá» thá»a Äáng, ngưá»i cÅ©ng chuẩn bá» Äi, má»t lát nữa chúng ta sẽ xuất phát." Túc Hòa nhoẻn miá»ng cưá»i, trong mắt như phát sáng, tùy tay ÄÆ°a cho tiá»u thái giám má»t thá»i và ng. Tiá»u thái giám kia không khá»ng chế ÄÆ°á»£c vẻ mặt sung sưá»ng, hà nh lá»
xong thì láºp tức lui xuá»ng, Äá» lại má»t mình Túc Hòa cưá»i ngây ngô tại chá». Hạ Lan Vi bay tá»i Äá»nh Äầu hắn, mỹ nhân sư bá muá»n thà nh hôn vá»i Äỡ Lan? Nà ng theo bản nÄng phá»§ nháºn ý tưá»ng nà y, nà ng sá»ng á» Äạo Diá»
n tông nhiá»u nÄm như váºy, chưa bao giá» nghe qua tin tức vá» Äỡ Lan. Túc Hòa Äang Äắm chìm trong niá»m vui, hoà n toà n không chú ý, phÃa sau Äang có má»t ngưá»i cháºm rãi Äi vá» phÃa hắn. Ngưá»i ná» má»t thân Äạo bà o có hoa vÄn bạch kim, bưá»c Äi không nhanh không cháºm, trong tay cầm má»t cây phất trần, giá»ng như tiên nhân bưá»c ra từ trong bức tranh. Túc Hòa quay Äầu, hắn nháºn ra ngưá»i nà y chá» sợ không dá»
chá»c, trong lòng nghi hoặc lá»
phép nói: "Các hạ là ...?" Ai ngá» kia tiên nhân kia trá»±c tiếp dùng cây phất trần Äánh và o Äầu Túc Hòa: "Cái tên nhãi ranh nhà ngươi! Còn dám há»i ta là ai! Ta là ai? Ta là sư phụ ngươi!" Tiên nhân kia còn ngại Äánh chưa Äá»§, cầm phất trần Äáºp thẳng tắp và o vai Túc Hòa. Túc Hòa né trái né phải, vẫn bá» Äánh cho và i cái, phÃa sau lưng nóng rát má»t mảng. Kỳ lạ là hắn lại không cảm thấy tức giáºn, giá»ng như bá»n há» vá»n dÄ© nên như thế. Cuá»i cùng Túc Hòa thá» phì phò ôm cá»t Äình bằng Äá»ng trong Äiá»n, rá»i xin tha: "Tiên nhân bá»t giáºn, tiên nhân bá»t giáºn, có chuyá»n gì từ từ nói." Hạ Lan Vi vừa nhìn Äạo bà o vừa nhìn cây phất trần, sao còn có thá» không nháºn ra thân pháºn ngưá»i trưá»c mặt. Äây không phải là sư phụ cá»§a mỹ nhân sư bá, sư công cá»§a nà ng, sư công Ngá»c Lâm Uyên sao! Ngá»c Lâm Uyên rÅ© phất trần bên tay trái, nói: "Túc Hòa, còn không mau cùng ta trá» vá» Diá»
n tông!" "Ta?" Túc Hòa nhìn trái nhìn phải, cuá»i cùng không thá» tin ÄÆ°á»£c chá» chá» bản thân: "Ngươi là nói ta?" Ngá»c Lâm Uyên không nói nhiá»u, phất trần trong tay Äảo qua, vô sỠánh sáng mà u trắng tụ thà nh má»t khá»i, rót và o giữa mà y Túc Hòa. Thân mình Túc Hòa dần dần trượt xuá»ng, cuá»i cùng quỳ thẳng trên mặt Äất. Ngá»c Lâm Uyên tiến lên, cúi Äầu chÄm chú nhìn hắn: "Ngươi nhá» ra chưa?" Túc Hòa trầm mặc má»t lúc, má»t lần nữa ngẩng Äầu, môi mấp máy, cuá»i cùng kêu má»t tiếng: "Sư phụ". Ngá»c Lâm Uyên thá» dà i, Äáp lại: "Nếu nhá» lại, ngươi có nhá» rõ tông quy cá»§a Äạo Diá»
n tông hay không? Có nhá» rõ cấm ká» cá»§a giá»i Tu tiên không?" NÄm ngón tay cá»§a Túc Hòa dần dần thu lại, Äáp: "Äá» tá» nhá» rõ." Ngá»c Lâm Uyên thá» dà i nhẹ nhõm má»t hÆ¡i, nói: "Äã như váºy thì mau Äi thôi." Ãng nhẹ phất cây phất trần, từ từ xoay ngưá»i. Vạt áo Äá»t nhiên bá» ngưá»i ta kéo lại, ông nghiêng Äầu, Äá»i mặt vá»i Äôi mắt Äá» hoe Äẫm lá» cá»§a Túc Hòa. "Sư phụ, Äá» nhi, Äá» nhi có thá»..." "Không thá»." Ngá»c Lâm Uyên chém Äinh chặt sắt, Äá»i vá»i Äá» tỠông nhìn từ nhá» lá»n lên, cÅ©ng chÃnh là Túc Hòa, dù chá» là má»t ánh mắt, ông cÅ©ng có thá» biết Äá»i phương Äang suy nghÄ© gì. Túc Hòa nóng nảy, vừa quỳ vừa tiến lên cầu xin: "Ãt nhất, Ãt nhất có thá» Äá» Äá» Äá» là m lá»
xong sẽ Äi, ngà y Äại hôn, nếu không có tân lang, A Lan nà ng...... A Lan nà ng......" "Túc Hòa." Ngá»c Lâm Uyên bá»ng nhiên kêu lên. Túc Hòa ngẩng Äầu, Ãt nhiá»u có chút kinh ngạc. Sư phụ chưa bao giá» nghiêm túc gá»i tên hắn như thế, cho dù nÄm Äó hắn bưá»ng bá»nh, Äánh nát má»t cái pháp bảo thiên Äá»a, sư phụ cÅ©ng chá» Äánh hắn má»t tráºn. Con ngươi Ngá»c Lâm Uyá»n thâm trầm, nói: "Ngươi nên biết, hiá»n tại vẫn còn ká»p, chá» Äến lúc buá»i lá»
kết thúc, cái gì cÅ©ng không còn ká»p." Túc Hòa yên lặng không nói, cánh tay nắm lấy vạt áo cá»§a Ngá»c Lâm Uyá»n buông lá»ng, Ngá»c Lâm Uyên cúi thân, nói tiếp: "Äây là kết quả tá»t nhất, cho dù là Äá»i vá»i ngươi hay nà ng ấy." Khóe mắt Túc Hòa khẽ giáºt, cuá»i cùng vẫn Äáp ứng theo Ngá»c Lâm Uyên trá» vá». Äại Äiá»n nguy nga lá»ng lẫy, bây giá» chá» còn là n khói trắng bay lên từ lư hương, trên tấm vải há» Äá», Äặt má»t bức thư bá» niết Äầy vết nhÄn, mặt bìa viết ââ Gá»i Äỡ Lan. Sau nà y khắp nưá»c Má»c Lan truyá»n rằng, ngà y Äại hôn cá»§a hoà ng nữ Äỡ Lan, phò mã mỹ nhân Äã sá»m Äá»i ý, Äá» lại má»t bức thư, hoảng sợ Äà o hôn. Hoà ng nữ tức giáºn Äau khá», xé bức thư ngay tại chá», ném luôn mÅ© phượng khoác hà , châu ngá»c rÆ¡i há»n Äá»n Äầy Äất. Còn Túc Hòa sau khi bá» Ngá»c Lâm Uyên ÄÆ°a vá» Äạo Diá»
n tông, bá» giam hÆ¡n ná»a nÄm, vất vả lắm má»i có thá» trá» ra, lại bá» Ngá»c Lâm Uyên hạ lá»nh cấm túc. á» trong phòng, Túc Hòa chán nản, suá»t ngà y buá»n bá»±c không vui. Lúc nà y Äúng lúc mùa hè oi bức, tâm trạng Túc Hòa lại như tuyết bay tháng sáu. Hạ Lan Vi bay á» bên cạnh Túc Hòa, cÅ©ng phát sầu theo. "Cá»c cá»c cá»c." Cá»a phòng bá» ngưá»i bên ngoà i gõ vang. Äôi mắt Túc Hòa vẫn không nhúc nhÃch, bên ngoà i truyá»n Äến giá»ng nói trong trẻo lạnh lùng: "Sư huynh? Sư phụ bảo ta mang bà i táºp hôm nay giao cho huynh." Äôi mắt Hạ Lan Vi sáng lên: Là sư phụ! Túc Hòa lưá»i biếng trả lá»i: "Và o Äi." Hạ Lan Vi nhanh chân nấp Äi, nà ng nhá» rõ lúc trưá»c hình như sư phụ có thá» nhìn thấy nà ng, thiếu chút nữa thì Äánh nà ng như lá» quá»· rá»i! Hi Loan nghe xong Äẩy cá»a Äi và o, Äôi mắt sắc bén nhìn thoáng góc váy Äá» rá»±c dưá»i Äuôi giưá»ng Túc Hòa. Chà ng là m như không có viá»c gì dá»i ánh mắt, Äặt sách vá» trong tay xuá»ng trưá»c mặt Túc Hòa: "Sư huynh, sư phụ phân phó huynh phải chép xong chá» nà y trưá»c buá»i trưa ngà y mai." Äúng váºy, Ngá»c Lâm Uyên vì Äá» phòng ngừa Túc Hòa trá»m chạy xuá»ng núi, Äã phải dùng cách nà y Äá» giữ chân Túc Hòa. Túc Hòa vừa thấy nưá»c mắt lưng tròng, hét lên. Hi Loan nhÃu mà y: "Sư huynh, rá»t cuá»c huynh Äã là m gì chá»c giáºn sư phụ thế?" Bây giá» sư phụ dưá»ng như Äang trừng phạt sư huynh. Túc Hòa khá» sá» lắc Äầu: "Äá» không hiá»u, loại Äầu gá» như Äá» không thá» lý giải." Hi Loan: "......" Hi Loan mắt lạnh nhìn sư huynh nhà mình bi thương má»t há»i, Äứng dáºy chuẩn bá» rá»i Äi, lại bá» Túc Hòa kéo tay lại. Ãnh mắt nghi ngá» cá»§a Hi Loan dừng trên Äôi tay Äang lôi kéo cá»§a Túc Hòa. Túc Hòa nhìn chà ng, mắt Äà o hoa như mang ánh sáng: "Sư Äá», giúp ta Äi......" Cuá»i cùng dưá»i sá»± Äau khá» cầu xin cá»§a Túc Hòa, chà ng Äá»ng ý bắt chưá»c bút tÃch cá»§a hắn, giúp hắn chép hết toà n bá» kinh thư, mà hắn, lại thừa dá»p, bay tá»i nưá»c Má»c Lan. Suá»t ÄÆ°á»ng Äi hắn cẩn trá»ng hết cỡ, thu hÆ¡i thá» lại, quen nẻo quen cá»a Äi và o cung Äiá»n cá»§a Äỡ Lan. Lúc nà y Äêm Äã khuya, trong Äiá»n vang lên từng Äợt âm thanh Äà n sáo, Äón ánh trÄng sáng, ánh nến và ng ấm áp, loáng thoáng sinh ra và i phần hÆ¡i thỠái muá»i. Và i tiếng cưá»i cá»§a nam tá» từ trong Äiá»n truyá»n ra. Túc Hòa chưa bao giá» nghÄ©, sẽ gặp lại Äỡ Lan trong hoà n cảnh nà y. Nà ng ấy má»t thân sa y mà u Äá» rá»±c, giá»ng như hoa thạch lá»±u tháng sáu, lưá»i nhác nằm á» trên giưá»ng mỹ nhân. CỠáo hÆ¡i buông thõng, giữa sợi tóc rÅ© xuá»ng, mÆ¡ há» có thá» thấy ÄÆ°á»£c da thá»t trÆ¡n bóng tinh tế, phÃa sau có má»t nam tá» mảnh khảnh ghé và o tai nà ng nói thầm, Äỡ Lan nằm trên giưá»ng, khuôn mặt phấn há»ng, thấp giá»ng cưá»i duyên. Trong Äiá»n có mấy chục nhạc sư Äá»ng thá»i Äá»m nhạc, nhìn kỹ, tất cả Äá»u là ngÅ© quan Äoan chÃnh, tưá»ng mạo tuấn tú, mỹ nam tá». Túc Hòa không há» báo trưá»c xuất hiá»n á» giữa Äại Äiá»n, xa xa nhìn thân ảnh mà u Äá», nhẹ giá»ng gá»i má»t tiếng: "A Lan." Tiếng gá»i rất nhẹ, nhẹ Äến mức hòa và o tiếng nhạc, rá»i dần tiêu tán trong không khÃ. Nhưng cá» tay trắng muá»t cá»§a Äỡ Lan vẫn run lên, ly sứ bạch ngá»c trong tay rÆ¡i trên mặt Äất vỡ vụn. Tiếng nhạc trong Äiá»n láºp tức ngừng. Nà ng lưá»i biếng ngưá»c mắt, lắc mình Äứng lên, váy lụa Äá» là m lá» ra thân hình mảnh mai. Cá» tay trắng nõn biến mất giữa tay áo Äá» rá»±c, sắc môi Äá» thắm nhẹ nhà ng má» ra, nói: "Túc Hòa Äạo quân, Äã lâu không gặp." NÄm ngón tay cá»§a Túc Hòa nắm chặt, im lặng không nói, lâu Äến mức Äỡ Lan nhìn hắn, không kiên nhẫn mà nhÃu mà y lại, hắn má»i nói: "A Lan, nà ng Äang trách ta sao." Túc Hòa Äi vá»i và ng, chá» Äá» lại má»t bức thư, nói rõ hết thảy. Hắn cho rằng dù A Lan oán hắn trách hắn, nhưng cuá»i cùng nà ng ấy có thá» hiá»u cho. Chá» là cảnh tượng bây giá», lại là m trong lòng hắn Äau Äá»n từng Äợt. Hắn tiến lên Äi và o, lúc nà y má»i thấy rõ, tên thiếu niên Äứng sau Äỡ Äỡ Lan, dung mạo có sáu phần tương tá»± hắn. Hắn má»t tay che trái tim Äang phát Äau, má»t tay nắm chặt cá» tay trắng nõn cá»§a Äỡ Lan, nói: "A Lan, nà ng, nà ng Äừng không cần ta......" Äỡ Lan nhẹ nhà ng nhÃu mi, mạnh mẽ rút tay ra, quay Äầu không nhìn hắn, nói vá»i thiếu niên kia: "Tiá»u Mỹ, tiá»
n khách." Túc Hòa ngÆ¡ ngẩn nhìn thiếu niên tên "Tiá»u Mỹ", hắn cháºm rãi Äi tá»i, khẽ má»m cưá»i: "Äạo quân, má»i trá» vá»." Không biết là vô tình hay cỠý, Túc Hòa cảm thấy tên thiếu niên kia nhẹ nhà ng chá»p mắt nhìn mình, bây giá» Túc Hòa má»i chú ý, Äôi mắt cá»§a Äá»i phương giá»ng há»t mình. Trong lòng hắn luá»ng cuá»ng, trên mặt vẫn gượng cưá»i, còn nói: "Không sao A Lan, hiá»n tại nà ng vẫn Äang tức giáºn, không có viá»c gì, trưá»c kia là ta không Äúng, nà ng tức giáºn cÅ©ng bình thưá»ng, váºy, lần sau ta lại Äến tìm nà ng." Nói xong, Túc Hòa cÄn bản không dám nhìn phản ứng cá»§a Äỡ Lan, lắc mình biến mất khá»i Äại Äiá»n. Chá» có Hạ Lan Vi vẫn luôn bay bên ngưá»i Túc Hòa má»i biết, Túc Hòa bay Äến má»t nÆ¡i hoang dã không ngưá»i, ôm má»t cây cá» thụ lá»n tuá»i, gà o khóc lên, rất giá»ng trẻ con Äánh rÆ¡i kẹo. Chá» Túc Hòa trá» vá» Äạo Diá»
n tông, Ngá»c Lâm Uyên giáºn tÃm mặt vì hắn tá»± ý rá»i khá»i Äạo Diá»
n tông, Hi Loan giúp Äỡ Túc Hòa che dấu cÅ©ng bá» trừng phạt nghiêm khắc. Mà Äầu sá» gây tá»i Túc Hòa bất chấp tất cả, chá»u phạt xong lại á» trong phòng khóc sưá»t mưá»t Äắm chìm trong bầu không khà Äau khá» bi thương cá»§a bản thân. Lúc nà y Hạ Lan Vi má»i phát hiá»n, phòng cá»§a Hi Loan á» ngay sát vách phòng Túc Hòa. Nà ng nhá» tá»i thần sắc tái nhợt cá»§a chà ng lúc bá» phạt, không nhá»n ÄÆ°á»£c bắt Äầu lo lắng, thừa dá»p bóng Äêm "Bay" và o phòng chà ng. Trong phòng tá»i tÄm không má»t tia sáng, chá» thấy má»t ngưá»i Äang nằm trên giưá»ng. Hạ Lan Vi vui sưá»ng, bay tá»i Äầu giưá»ng cá»§a Hi Loan. Nà ng nhìn thiếu niên Hi Loan, không nhá»n ÄÆ°á»£c nhá» tá»i sư phụ vô cùng cưá»ng Äại lại dá»u dà ng cá»§a mình. Không biết hiá»n tại sư phụ thế nà o rá»i. Không phải nà ng không vá»i trá» vá», nà ng vẫn luôn nghiên cứu phương pháp Äá» quay lại, chá» là rá»t cuá»c vẫn chưa tìm ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»ng vá». Trong lúc nà ng Äang hoảng loạn, Hi Loan Äã má» mắt, Äáy mắt rõ rà ng, thẳng tắp nhìn nà ng, ngữ khà cá»±c kỳ bình tÄ©nh: "Tên diá»
m quá»· nà y, ngươi lại muá»n là m gì ta?" Hạ Lan Vi: "......" Nà ng hÆ¡i má»m cưá»i, trà n Äầy khà thế nói vá»i thiếu niên Hi Loan: "Nếu con muá»n là m gì ngưá»i, thì hiá»n tại Äã lá»t sạch ngưá»i không còn mảnh vải che thân." Hi Loan ho nhẹ má»t tiếng, trên mặt nhiá»
m mấy phần há»ng nhạt. Qua sau má»t lúc lâu, vì cá» gắng Äá»i Äá» tà i khác, chà ng há»i: "Vì sao ngươi không Äi Äầu thai?" Hạ Lan Vi tiêu hóa ná»a ngà y má»i ý thức ÄÆ°á»£c Äá»i phương không phải mắng nà ng, mà là thiá»t tình chân thà nh khuyên nà ng Äi Äầu thai. Nà ng không sao cả nhún vai, nói: "Con không phải Äang rất tá»t sao? Thoải mái, không lo sá»ng chết. Nếu Äầu thai, chẳng may không và o ngưá»i tá»t, lại khá» cả Äá»i." Hi Loan nói: "Nhưng nếu má»t trÄm nÄm sau, ngươi không Äầu thai, há»n phách sẽ tiêu tán, không ÄÆ°á»£c và o luân há»i." "Váºy thì má»t trÄm nÄm nữa con sẽ Äi và o luân há»i!" Hạ Lan Vi chá»p chá»p mắt: "Chá» trÄm nÄm sau, nói không chừng con có thá» Äầu thai thà nh Äá» Äá» ngưá»i! Ha ha ha" Hạ Lan Vi nói, chÃnh mình không nhá»n ÄÆ°á»£c cưá»i rá» lên. Thấy Hi Loan dưá»ng như không phòng bá» nà ng, nà ng cÅ©ng rất tá»± nhiên á» trong phòng nhìn Äông nhìn tây. Phong cách cá»§a Hi Loan khi còn trẻ và khi trưá»ng thà nh không khác nhiá»u, Äá»u ÄÆ¡n giản sạch sẽ, trong phòng ngoà i treo má»t cây kiếm nhuáºn nguyá»t, thì cÅ©ng không có gì Äặc biá»t khác. Nà ng xem xét án thư, mắt thấy mặt trên còn có mấy chữ chưa hoà n thà nh, nà ng Äi qua Äó, tò mò cầm lấy má»t tá», ngay láºp tức nghe thấy Hi Loan hô lên: "Äừng chạm và o!" Nhưng mà Äã cháºm, Hạ Lan Vi chá» cảm thấy trưá»c mắt tá»i sầm, dần dần mất Äi ý thức. Chá» nà ng má» mắt ra lần nữa, mưa phùn trên bầu trá»i rÆ¡i xuá»ng mặt nà ng lạnh như bÄng. Hình như nà ng Äang nằm á» trên má»t bãi bùn Äất, cả ngưá»i ưá»t Äẫm lạnh lẽo. Äây là lần Äầu tiên nà ng có lại cảm xúc sau khi há»n lìa khá»i xác. Nà ng Äây là , Äã trá» lại? Nhưng mà vì sao, lúc nà y cả ngưá»i nà ng vô cùng cháºt váºt, không thá» Äá»ng Äáºy. Nà ng chá»p chá»p mắt, chá» cảm thấy buá»n ngá»§, má»t tiếng bưá»c chân dẫm lên bá»t nưá»c cháºm rãi Äi Äến, Hạ Lan Vi giương mắt, thấy má»t ngưá»i cầm dù giấy, Äứng á» trưá»c mặt nà ng. Nà ng nhìn chÄm chú, sau Äó ánh mắt lá» ra ánh sáng hy vá»ng, Äem hết sức lá»±c toà n thân, gá»i má»t tiếng: "Sư...... Sư phụ......"
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương