Bùi Cảnh Ngạn nói: "Chúng ta đính hôn, cần một bức ảnh chụp chung, chúng ta chụp bây giờ nhé?"
Tô Thanh Nhiễm theo bản năng nhìn vào gương, có chút do dự: "Xấu quá."
Mắt vốn đã sưng đỏ, bây giờ cả mũi cũng đỏ hoe.
"Tôi nhờ người chỉnh sửa ảnh." Bùi Cảnh Ngạn nói.
Tô Thanh Nhiễm ngạc nhiên: "Anh còn biết chỉnh sửa ảnh."
Bùi Cảnh Ngạn thấy cô bây giờ còn có thể suy nghĩ đến chuyện khác, tin rằng tâm trạng của Tô Thanh Nhiễm quả thực đã ổn định hơn, bèn nói: "Tôi nhờ thư ký nhờ đồng nghiệp phòng quảng cáo của công ty chỉnh sửa, kỹ thuật của họ chắc là không tệ."
Tô Thanh Nhiễm gật đầu.
Bùi Cảnh Ngạn nhận ra mình vừa nói sai, bèn bổ sung: "Hơn nữa, rất đẹp, không xấu."
Nói xong, chính anh dường như cũng có chút ngượng ngùng, bèn đi mở cửa trước.
Bên ngoài, Lư Nhược Lan đang lo lắng cho con gái, thấy Tô Thanh Nhiễm tuy mắt đỏ hơn, nhưng hình như đã tốt hơn rất nhiều so với dáng vẻ mất hồn lúc nãy, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bùi Cảnh Ngạn trực tiếp đưa điện thoại di động cho Tô Thiển Đường, nhờ cô ấy chụp ảnh chung cho anh và Tô Thanh Nhiễm.
"Chị, tà váy bên trái còn hơi nhăn, chị giũ một chút đi." Tô Thiển Đường cầm điện thoại, rất nghiêm túc chụp ảnh.
Cô phát hiện ra, Bùi tiên sinh này chỉ nghe qua trong tin tức thật ra rất đẹp trai, đứng cùng chị gái, trai tài gái sắc, khí chất tuy hoàn toàn khác nhau, nhưng lại rất hợp nhau một cách bất ngờ.