Trong khi các thế lực ở xung quanh Siêu Thần Tháp đã tập hợp xong q·uân đ·ội, cũng như trang bị đầy đủ v·ũ k·hí thì Xuân Đức vẫn bình chân như vại. Không hề có một tác tác gì đáng nói cả.
Hiện tại trời còn chưa sáng, bầu trời tối đen một mảnh, có điều cũng sắp sáng rồi. Phía cuối chân trời đã hiện lên ánh sáng ngày mới. Xuân Đức lúc này vẫn ngồi ở trên ghế bập bênh, ôm Xuân Hoa đang ngủ.
Gió mạnh thổi qua, thổi tung vạt áo của Xuân Đức. Nhìn lên trời cao, thở ra một hơi thật dài, Xuân Đức lẩm bẩm một mình: