Mị Cốt lúc này không nói nên lời, nàng ta chỉ ngồi ở đỗ nghĩ lại những ác mộng mà nàng gặp phải khi trúng nguyền rủa của Xuân Đức. Vốn những ký ức kia đã phủ bụi lâu ngày, nhưng hôm nay nó lại một lần nữa khơi lại, nàng vốn tự nhũ với bản thân sẽ không sợ hãi, sẽ đối mặt với tất cả.
Nhưng rồi khi nàng nhìn thấy người kia thì sự sợ hãi trong người nàng, nó không tự chủ bộc phát, khiến cho nàng muốn chạy trốn tất cả, nàng muốn đi nơi đó không có mặt người kia, kẻ đã gieo ác mộng cho cuộc đời nàng.