Sau khi đã tách một phần thân thể ra để làm mồi dẫn lửa, đồng thời dùng vô số t·hi t·hể để giữ lửa thì Xuân Đức đến với quá trình nén thân thể.
Xuân Đức quan sát thực tế rất nhiều, nếu một cục than rỗng thì chỉ cháy được một lúc sau đó sẽ tàn, nhưng nếu một cục than được ép chặt thì lại khác, nó sẽ chạy được rất rất dài.
Xuân Đức lúc này cũng tưởng tượng biến bản thân thành cục than, đồng thời dùng chính sinh mệnh của mình làm thứ để đốt lên ngọn lửa hủy diệt.