Bạn của Lạc Đặc Mễ tên là Lâm Cơ Nguyệt một nữ tu sĩ đến từ ‘tam vũ’ trước được Lạc Đặc Mễ cứu ra từ chợ buôn nô lệ, theo như lời Lạc Đặc Mễ kể lại thì Xuân Đức cảm thấy nữ nhân tên Lâm Cơ Nguyệt kia không phải dạng tầm thường. Tâm cơ thâm trầm vô cùng, chẳng phải vậy mà từ một nô lệ vậy mà sau vài chục năm đã trở thành quý tộc, còn làm trong tòa thánh của giáo hội phương Tây.
Lạc Đặc Mễ đối với nữ nhân kia có tình cảm, nên ả ta nói cái gì cũng tin. Xuân Đức cảm thấy Lạc Đặc Mễ này không phải ngu dạng vừa, một nữ nhân tâm cơ thâm trầm như vậy mà còn nghĩ rằng nàng ta thanh thuần. Thanh thuần thì đã sớm co rúc ở nhà rồi có ai ra ngoài lăn lộn lên với đủ loại hạng người trong tòa thánh không. Chỉ có Lạc Đặc Mễ thằng ngốc này mới tin một cô gái từng là nô lệ nhưng chỉ dựa vào sắc đẹp mà được mọi người coi trọng, kính ngưỡng.