Xuân Đức đi rồi, nơi này cũng chỉ còn lại một mình Tâm Khiết, nhìn chiếc nhẫn ác ma ở trong tay cô nàng mỉm cười đầy ẩn ý, sau đó nói thầm:
“Đã như vậy rồi mà vẫn còn cảnh giác như thế, xem ra muốn để huynh ấy triệt để tin tưởng không phải dễ dàng gì. Có điều như vậy cũng thú vị, dễ dàng quá còn gì vui nữa.”
Vừa nói Tâm Khiết vừa đeo chiếc nhẫn ác ma vào ngón áp út, vừa đeo vào thì nàng liền cảm thấy cả người không khỏe, một loại lực lượng liên kết từ chiếc nhẫn trực tiếp phá tan phòng ngự tinh thần của nàng sau khắc xuống một bông hoa sen màu đỏ ở trong linh hồn.