Huyết Ngọc nhìn thấy Xuân Đức đã đứng dậy đang đi ra ngoài thì lúc này cũng vội vang ngồi dậy đi xuống giường sau đó chạy theo phía sau, nhìn theo thân ảnh cô độc nơi xa mà trong lòng nàng ta sinh ra rất nhiều loại cảm xúc khác thường, bất giác Huyết Ngọc nở một nụ cười.
Xuân Đức mang Huyết Ngọc rời đi thì không người nào dám cản cả, toàn bộ im thin thít nằm trên mặt đất, mãi khi hắn đã rời đi được rất lâu, khoảng vài tiếng thì những người kia mới dám đứng dậy.