Đang lúc Xuân Đức suy nghĩ ác độc thì một thanh âm của nữ nhân mang theo sư rét lạnh băng hàn thấu xương vang lên:
“Xin lỗi chủ nhẫn! Phi Linh đắc tội rồi.”
Lời này vừa dứt thì Xuân Đức cảm thấy linh hồn đau mãnh liệt, ý chí của hắn nhanh chóng biến mất, có điều những thứ khác đều biến mất những bình bóng của những người bên trong gia đình hắn vẫn giữ mãi, cho dù là mất đi ý thức, mọi thứ chìm vào bên trong bóng tối thì vẫn có một điểm sáng nhỏ bé mà hắn có thể nhìn thấy.