Tội Ác chúa tể lúc này mang theo nụ cười tiến về phía trước, nhìn qua Phàm Ăn nàng ta liền mở miệng đâm cho hắn một đao.
“Ta có một chút trí nhớ về ngươi, ngươi là cái tên bại trận bị đám người Thuận Thiên Tông gì đó thu phục, trong lúc chiến đấu ta cũng có nhìn qua ngươi vài lần, thực sự mà nói thấy ngươi cũng chẳng ra làm sao, có điều ngươi thích khiêu chiến ta thì ta cũng miễn cưỡng chấp nhận.”
Phàm Ăn đối với Tội Ác chúa tể thì ngưỡng mộ đã lâu, nay nghe được lời này thì cảm thấy trong lòng đau nhói, không đau sao được khi người mình ngưỡng mộ lại xem thường chính bản thân.