Xuân Đức thấy Tử Tước như vậy thì chỉ cười mà không nói gì. Tử Tước nhìn thấy nụ cười của hắn thì chỉ muốn rút ra binh khí chém cho hắn một nhát kết liễu hắn ngay lập tức. Trong lòng tức giận, Tử Tước thầm nghĩ “Tên khốn này lúc nào cũng nở nụ cười đó, có một ngày ta phải xé cái miệng của hắn ra. Hừ, được rồi hạ hỏa, hạ hỏa, không chấp nhặt với hắn, ta là đại nhân có đại lượng.”
Có suy nghĩ như vậy trong lòng Tử Tước lúc này quay qua cầm chén trà ở trên bàn gần đó uống một hơi. Đang lúc cô nàng uống nước trà thì đột nhiên một thân ảnh từ xa bay tới nơi đây, vừa bay tới vừa kêu lên: