Gọi là Vườn Mây quả thực không phải chỉ có danh, nó đích thị là một khu vườn hoa được mây mù hư ảo bao phủ, ở bên trong nơi này có một cái gì đó rất riêng.
Lúc nhóm người Xuân Đức tới đây thì mọi thứ đều đã sẵn sàng, rượu thịt đã chuẩn bị đầy đủ, duy chỉ có khách mời chủ chốt là chưa tới đủ.
Dạ Oanh đối với loại tiệc tùng này cũng không lạ gì nên khi nàng tới đây rất tự nhiên, nhưng có Xuân Đức luôn đi ở bên cạnh mỉm cười khiến cho nàng tự nhiên không nổi, lòng bàn tay liên tục toát ra mồ hôi. Mà thực ra không chỉ có nàng, mà hai người khác cũng tương tự như vậy.