Những rồi đột nhiên “tà nhãn” trên mặt Xuân Đức ẩn vào bên trong, tám con Hắc Ám Cốt Lang cũng nhất loạt hóa thành sương mù tan biến, cổ cảm giác âm u tà ác ở trên người Xuân Đức cũng biết mất, toàn thân lại tràn ra một khí tức tươi mát, ấm áp giống hệ với lúc gió nhẹ trong nắng xuân.
Theo khí tức trên người hắn biến đổi, ánh mắt của hắn cũng từ từ biến đổi theo, ánh mắt hắn dần trở nên trong sáng hữu thần. Thở ra một hơi Xuân Đức triệt để thanh tỉnh qua một thời gian dài.
Cũng ở cái thời khắc này, Vô Địch xuất hiện nơi đây. Nhìn qua Xuân Đức một chút hắn liền cười nói: