Người vừa mới đến là một thanh niên tuấn lãng, có mái tóc ngắn rực lửa, nhìn vô cùng bất phàm. Người này ăn mặc cũng là trang phục của Bách Gia nhưng mà Xuân Đức cũng không biết người này là ai cả. Dù sao người Bách Gia ở đây cũng đông lắm, lên tới gần ngàn người, mà toàn những người chưa từng gặp qua, mà hắn cũng lười đi làm quen nên không biết cũng là điều dễ hiểu.
Người thanh niên kia sau khi đi qua bên này thì lại xuất hiện thêm một tên bạch y thư sinh, hai người này tuy đến không cùng một thời điểm nhưng lúc mở miệng lại cùng một một lúc. Hơn nữa nói ra một câu y hệt nhau.
“Hóa ra muội ở nơi này, làm huynh tìm mãi, muội mới tới đây sao?”